Nhiên Yến đứng lên vẫy tay với Tịnh Vũ: “Được rồi Vũ, sư phụ ổn rồi. Chúng ta đi nào.”
Tịnh Vũ bước đến bên cạnh Nhiên Yến, biến hóa để thân thể nhỏ hơn, trông giống như một chú chim, cô được Nhiên Yến đặt lên bả vai.
Tịnh Vũ khe khẽ thở dài, cô đã ở bên sư phụ mấy chục năm, ít nhiều gì cũng hiểu được tính tình của sư phụ, nhưng bây giờ sư phụ gặp trở ngại tâm lý thế này, kể cả cô cũng không biết được rõ ràng.
Mà cho dù có thể hiểu rõ tường tận thì sao chứ? Sư phụ của cô là một người vô cùng kiêu ngạo, tuy vậy nhưng cũng không phải là kiêu căng tự phụ, mà chỉ là nhất thời bị mất cân bằng thôi, không lâu sau, cô tin sư phụ sẽ tự nhận ra mọi chuyện và giải quyết nó một cách êm xuôi. 
Tịnh Vũ phe phẩy hai cánh: “Sư phụ lại quên rồi, trên người con có dây xích mà.”
Nhiên Yến sực nhớ ra, vẻ mặt có hơi ngượng ngùng: “Xin lỗi con, sư phụ nhất thời quên mất. Con biết cách phá hủy nó mà đúng chứ?”
“Dạ đúng, con biết. Chính là con phải ký khế ước với một người nào đó thì mới có thể rời khỏi nơi này được.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play