Ưng Nhất nghe vậy liền thay đổi thái độ với Nhiên Yến, ngoài nói lời cảm ơn thì Ưng Nhất còn nghiêm túc cúi đầu với Nhiên Yến một cái: “Thật lòng cảm ơn anh Yến rất nhiều.”
Nhiên Yến cũng gật đầu lại đáp lễ: “Không có gì, không cần khách sáo.”
Sau một lúc nói chuyện thì Ưng Nhất cũng biết được Nhiên Yến muốn đi đến địa bàn của loài rồng: “Sao? Anh Yến muốn đi đến đó sao? Vì món bảo vật trong truyền thuyết kia ư?”
Nhiên Yến khẽ xoa mắt: “À, không có. Tôi chỉ muốn tìm vài loại hoa cỏ có tác dụng làm thuốc mà thôi. Còn về bảo vật, thật sự thì tôi cảm thấy không đáng tin cho lắm.”
Ưng Nhất xoa đầu con trai: “Nếu như anh Yến cứ đi bộ thế này thì phải gần cả tháng trời mới có thể đến nơi được, ngọn núi này địa hình hiểm trở hơn nữa còn có rất nhiều giống loài khác nhau, địa bàn phân bố rộng rãi trên đoạn đường mà anh Yến phải đi qua, nên có thể hành trình của anh Yến sẽ còn bị kéo dài hơn rất nhiều.”
Nghe Ưng Nhất nói, Nhiên Yến không khỏi gật đầu tán thành, không cần nói đâu xa, như việc anh vô tình gặp được lũ chuột và bị bắt về hang ổ chính là một ví dụ điển hình nhất.
“Nếu anh Yến không chê thì tôi sẽ chở anh đến đó.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play