Nghe Mai thị nói xong…, Liễu thị lâm vào trầm mặc.
Dừng một chút, bà hơi do dự nói: “Như vậy đi, con cũng đừng vội, chờ cha con về nghĩ cách giúp con.”
Nghe vậy, Mai thị đã biết trong đó có chút không hợp lý, với gia cảnh nhà mẹ đẻ, hai mươi lượng bạc sẽ không có khả năng không lấy ra được, chẳng lẽ trong nhà đã xảy ra chuyện gì?
Bà vội vàng truy hỏi.
Liễu thị không dấu diếm bà.
“Còn không phải lão Tam sao, gần đây giày vò nói là đi trong huyện làm ăn, cầm hết tiền bạc trong nhà đi, còn mượn cả đại ca nhị ca con nữa.” Nói xong, Liễu thị thở dài một hơi.
Ngoại trừ con trai trưởng Mai Đại Hổ, con trai thứ Mai Tiểu Hổ, Mai lão hán và Liễu thị còn có đứa con út Mai Trang Nghị.
Đứa con út này là ngoài ý muốn có được, thân thể Liễu thị không khỏe, hồi đó sau khi sinh hai huynh đệ Mai Đại Hổ và con gái Mai Mặc Lan, Mai lão hán không cho bà sinh nữa.
Không thể không nói, Mai lão hán và Liễu thị cảm tình vô cùng tốt, bình thường hộ nông dân nhà ai không phải con cái càng nhiều càng tốt, không thấy ai sợ vợ thân thể yếu đuối, không cho sinh con. Cũng may cha mẹ Mai lão hán chết sớm, Liễu thị phía trên không có mẹ chồng quản thúc, đôi vợ chồng ngày thường sống có thương có lượng, sau khi hạ quyết tâm, quyết định nuôi ba đứa bé cho tốt và không sinh thêm nữa.
Nhưng mà nhiều năm sau bỗng nhiên lại có Mai Trang Nghị. Mai Trang Nghị năm nay chỉ có hai mươi hai, cách rất nhiều tuổi so với ca ca tỷ tỷ phía trên. Bởi vì sinh sau đẻ muộn, lại nhỏ hơn ca ca tỷ tỷ rất nhiều, Mai Trang Nghị từ nhỏ được cha mẹ và đám ca ca tỷ tỷ yêu thương, cũng bởi vậy mới có tính cách quen cả gan làm loạn.
Mai Trang Nghị là người có rất nhiều ý kiến, sau khi lớn lên hắn không ít lần cân nhắc vấn đề nghề nghiệp ngày sau của nhà, nhưng để hắn làm ruộng hắn không làm, không làm mổ heo, nhị ca Mai Tiểu Hổ dạy hắn trù nghệ, về sau đám người đi làm tiệc, cũng có thể kiếm miếng cơm, hắn cũng không làm. Ngày thường luôn xuất quỷ nhập thần, không có việc gì sẽ chạy lên trấn lên huyện, cũng không biết đang làm cái gì.
Vốn đã đến tuổi thành thân, trong nhà đã không ít lần làm mai cho hắn, nhưng hắn lại không có ý định thành thân, khiến cho cả nhà cực kì đau đầu. Cũng may mà Mai Trang Nghị biết suy nghĩ, ngày thường làm việc tuy có chút tùy hứng làm bậy, đến cùng ở bên ngoài cũng không trêu chọc ra tai họa gì, không thể không nói, người Mai gia quả thực được thở dài một hơi.
Mai Trang Nghị khi còn bé là Mai thị nuôi lớn, hai tỷ đệ cảm tình vô cùng tốt, nghe mẹ nói tiểu đệ cầm hết bạc trong nhà đi làm kinh doanh rồi, bà chẳng những không có sinh lòng bất mãn, ngược lại tràn đầy lo lắng.
“Lão Tam ở trên huyện làm cái gì vậy? Không phải ở bên ngoài xông họa gì đấy chứ?”
Liễu thị bất đắc dĩ lắc đầu, thở dài một hơi: “Gặp rắc rối thì không đến mức, con của ta ta biết rõ, nghe lão Tam nói hình như là cùng người hùn vốn buôn bán hàng gì đấy, nó không nói tỉ mỉ.”
Mai thị không khỏi nới lỏng khẩu khí, thoáng sau lại hỏi: “Nhóm vợ Hồng Vũ Hồng Chí không nói gì à?”
Lúc ấy Mai thị nghe nói vợ Mai Hồng Vũ và vợ Mai Hồng Chí đều về nhà mẹ đẻ rồi, đã cảm giác ra khác thường, chỉ là đại tẩu Lưu thị ngồi ở một bên, bà không dám không biết xấu hổ mà mở miệng hỏi. Lúc này còn cái gì không rõ đây, nhất định là bởi vì lão Tam cầm bạc trong nhà, trong nhà lại náo ra mâu thuẫn rồi.