Lư Kiều Nguyệt vừa đi vừa giải thích giúp mẹ: “Bà ngoại, mẹ không ức hϊếp Nguyệt Nhi, là Nguyệt Nhi quá lâu không gặp người, cho nên mới kích động.”
“Nhớ bà ngoại thì thường đến đây, đều tại mẹ con, gần đây không mang con tới nhà.”
Mai thị ở đằng sau bất đắc dĩ cười với đại tẩu, hai người theo ở phía sau vào phòng.
Mấy người tiến vào nhà chính ngồi xuống.
“Cha và đại ca nhị ca không có ở nhà à? Nhị tẩu và Hồng Vũ tức phụ đi đâu rồi?” Mai thị tò mò hỏi.
Hôm nay Mai gia yên tĩnh thần kỳ, Mai thị vừa vào nhà thì phát hiện.
“Cha và đại ca con mang theo hai đứa cháu trai của con đi lên núi thu heo, vợ Hồng Bang ở vườn rau phía sau, hai đứa vợ của Hồng Vũ Hồng Chí về nhà mẹ đẻ. Về phần nhị ca con, hôm nay Hàn gia trang có gia đình làm việc vui, nhị ca con mang theo Nhị thẩm con và Hồng Bang đi cầm muôi cho người ta.” Liễu thị nói.
Liễu thị giảng giải tình huống, thích thú gật đầu nhẹ.
Đại ca Mai Đại Hổ cùng hai đứa con trai xem như thừa kế nghiệp cha, tiếp lớp Mai lão hán, tức là đồ tể mổ heo, đã mở một quán thịt heo trên trấn. Nhị ca Mai Tiểu Hổ làm tổ chức tiệc, ngày thường hay giúp người ta xử lý lễ hội kiếm ăn, thường xuyên mang theo Nhị tẩu và con trai trưởng cầm muôi xử lí yến hội cho người ta.
Mặc dù điều kiện Mai gia không kém, nhưng các nam nhân trong nhà đều rất bận, cho nên ngày thường đại đa số thời gian chỉ có mấy nữ nhân ở nhà.
“Làm sao, tìm cha và đại ca con có việc à?”
Mai thị không che lấp, nói: “Là có chút việc, đợi cha về nói sau.”
Liễu thị gật đầu, không hỏi lại nữa.
Trong nháy mắt đến trưa.
Các nam nhân Mai gia đều không có ở nhà, hôm nay chỉ có Liễu thị, vợ con trai cả Lưu thị và cháu dâu Tiền thị ở nhà.
Gia cảnh Mai gia giàu có, trong nhà tuy có hơn mười mẫu đất, nhưng đều cho người khác thuê trồng, hàng năm thu tiền thuê đất. Cho nên nữ nhân Mai gia không phải ra đồng làm việc, thường ngày chỉ phụ trách nấu cơm và làm nội trợ trong nhà.
Đường tẩu Tiền thị của Lư Kiều Nguyệt là tiểu tức phụ tay chân lanh lẹ, nàng vừa thành thân cùng con trai trưởng Nhị phòng Mai Hồng Bang. Thấy tiểu cô và đường muội chồng mình đến nhà, từ vườn rau xanh trở về, thu dọn rồi đi vào phòng bếp.
Tới bữa cơm trưa, cơ hồ không để Mai thị phải hao tâm tổn trí, cơm trưa đã được bưng lên.
Cơm trưa rất phong phú, Mai gia làm đồ tể, không thiếu thịt. Nhị ca Mai thị ngày thường xử lý tiệc rượu, mỗi lần làm xong việc, chủ nhà không thể thiếu đưa tiền và mấy thứ đồ ăn, hoặc cá hoặc thịt gì đó. Trong nhà cái ăn phong phú, ngày thường người Mai gia ăn cơm đương nhiên không khắt khe mình, huống chi cô con gái một Mai thị của Mai gia hôm nay về nhà mẹ đẻ.
Sau khi ăn xong, Liễu thị có thói quen ngủ trưa, Lư Kiều Nguyệt khi còn bé cơ hồ xem như Liễu thị giáo dưỡng lớn lên, cũng có thói quen ngủ trưa, hai bà cháu thân thân mật mật trở về phòng ngủ trưa.
Đến khi Lư Kiều Nguyệt tỉnh lại, thấy bà ngoại bên người đã đi rồi.
Nàng mặc thêm xiêm y đi xuống giường, vốn đang chuẩn bị đi ra ngoài, đột nhiên nghe được gian ngoài truyền đến tiếng nói chuyện, không khỏi thả nhẹ tay chân, đứng vững lại.
Cô con gái Mai thị này chỗ nào cũng tốt, tính tình cũng tốt, lại không giống Liễu thị. Nhưng Liễu thị chỉ có một cô con gái thôi, đương nhiên thương bà không ít, cho nên tình cảm của hai mẹ con rất tốt. Mai thị có chuyện gì cũng chưa bao giờ gạt bà. Lần này có ý định về nhà mẹ đẻ mượn bạc, Mai thị đương nhiên sẽ nói chân tướng sự tình từ đầu chí cuối cho mẹ ruột.