“Côn trùng?”
“Đúng vậy, côn trùng!”
“Côn trùng mà lớn vầy luôn?”
“Ừ! Quá lớn!”
“Hoa văn tia laser này!”
“Lợi hại!”
“Bọ rùa?”
“Còn là một con bọ rùa phiên bản siêu trùng!”
“Không phải mọt gỗ Anoplophora sao?”
“Mọt gỗ Anoplophora* trên lưng có điểm trắng.”
()
“Hay là bọ cánh cứng Hercules?”
…
Trong văn phòng SCI, mọi người đã chơi hết cái công viên giải trí, lúc này đang vây quanh bàn, thưởng thức cái con quái côn trùng trong hộp sinh thái.
Trần Dần và Triệu Cần càng kích động, ngồi xổm bên cạnh bàn, hai mắt cùng con trùng làm thành một trục hoành, chăm chú quan sát.
Bạch Trì cầm cuốn bách khoa toàn thư côn trùng dày cộm không biết từ đâu tìm đến, đang lật lật.
Triển Chiêu nhìn cái hộp sinh thái, rồi nhìn Bạch Trì, lại nhìn cái thùng giấy gói không có tên người gửi, có chút khó hiểu —— ai gửi thứ đồ chơi này cho mình nhỉ?
Đang nghĩ ngợi, bên cạnh, Bạch Ngọc Đường đi lên.
Bạch đội trưởng vừa nãy cùng Trần Dần, Triệu Hổ, Mã Hán còn có hai anh em nhà họ Lam một đội, chơi thực chiến.
Vốn chiến thuật của đội bọn họ đã được bố trí xong hết, năng lực chấp hành của toàn đội lại rất mạnh, điểm đã đứng đầu vượt xa mấy đội kia, sắp dụ được hai đội khác tiến vào vòng mai phục rồi, ai ngờ Trần Dần nhận được tin nhắn rồi đột nhiên đứng lên, kích động hô to.
Vừa kêu thì lập tức bại lộ vị trí, nhóm Bạch Ngọc Đường bị hai đội khác giáp công, thành bia ngắm, bị bắn cho cả người đầy màu đạn.
Bạch Ngọc Đường cầm khăn xoa vết tích trên cánh tay, đi tới bên cạnh Triển Chiêu, không hiểu hỏi, “Côn trùng gì đâu?”
Triển Chiêu bĩu môi về phía bàn.
Bạch Ngọc Đường tiến tới nhìn qua, lập tức vẻ mặt ghét bỏ lui trở về, vừa liếc nhìn Triển Chiêu, “Cậu lại chọc tới biến thái gì rồi?”
Triển Chiêu thật sự vuốt cằm nghiêm túc suy tư một chút, sau khoảng ba phút, nghiêm túc lắc đầu với Bạch Ngọc Đường, “Tháng gần đây bổn đại gia không có đắc tội bất luận kẻ nào hết!”
Bạch đội trưởng bất đắc dĩ đỡ trán.
Bạch Trì lật hết quyển bách khoa toàn thư hai lần, để sách xuống gãi gãi đầu, hỏi Triệu Cần, “Trong sách không có loại côn trùng này! Đào đâu ra con bọ rùa lớn như vậy lại có hoa văn tia laser chứ… Có phải là giống mới không?”
Triệu Cần: “Con côn trùng này không phải loài tự nhiên!”
Vừa nói xong, Công Tôn và Mã Hân thiếu hăng hái đang lật tư liệu bên cạnh ngẩng đầu lên.
Mã Hân đặt văn kiện đang cầm lên cánh tay, lật lật một chút, ngón tay nâng kính quan sát con côn trùng kia, “Không phải loài tự nhiên là có ý gì? Sinh vật ngoài hành tinh hả?”
Triển Chiêu vừa nghe cũng trong nháy mắt lên tinh thần, “Văn minh ngoài hành tinh quả nhiên là lấy hình thái côn trùng xâm lấn địa cầu!”
Vừa nói, vừa móc điện thoại ra chụp ảnh.
Bạch Ngọc Đường bất đắc dĩ lắc đầu, tiếp tục yên lặng lau tay.
Triệu Cần lắc đầu, “Là sinh vật trái đất, bất quá không phải tự nhiên sinh ra cũng không phải lai giống thủ công, mà là do cải tạo thành!”
Triệu Cần vừa mới dứt lời, liền nhận được ánh mắt lạnh thấu xương, bất giác run lên, ngẩng đầu nhìn, thấy Công Tôn đang híp mắt nhìn chằm chằm, chậm rì rì nói ra một câu, “Cải tạo…”
“Côn trùng có hoa văn tia laser cũng không phải là không có.”
Mọi người vừa nghe, liền nhìn sang người nói —— Lam Kỳ.
Lam Kỳ từ nãy vẫn cùng Hác Linh lật sách được trung tâm sinh sản giới thiệu trong tháng, cũng có nhìn thấy con bọ, cảm thấy hơi giống loài mình đã từng gặp.
“Tôi trước đây ở Kashmir* đã từng thấy loại bọ cánh cứng này, hoa văn tia laser, lam lục vàng đỏ tím mỗi màu có một chút, biết bay, ăn con thiêu thân, tên cái gì mà Fiery…”
(* Kashmir: là khu vực phía tây bắc của tiểu lục địa Ấn Độ.)
“Fiery Searcher.”
Trần Dần lâm vào trạng thái phấn khởi rốt cuộc cũng lấy lại tinh thần, đứng lên.
“Fiery Searcher, thuộc bộ Cánh cứng, Tân Cương nước mình, Tây Á, Siberia cũng có phân bố.” Bạch Trì mới nãy thật sự có thấy được loại côn trùng đó, nhưng không giống con trong hộp.
Tiểu Bạch Trì lật tới mấy trang giới thiệu loài Fiery Searcher, “Fiery Searcher không có râu phía trước, trên cánh vỏ có hơn mười đường hoa văn lõm xuống, con này thì cánh bằng phẳng, râu và chân cũng không giống…”
()
Mọi người tiến tới đọc sách, lại nhìn con côn trùng kia, đều gật đầu —— đúng vậy! Màu thì hơi giống, nhưng hoàn toàn không cùng một loại.
“Trong trí nhớ của tôi, cũng không lớn như vậy.” Lam Kỳ cũng gật đầu.
“Hừ hừ.”
Trần Dần mỉm cười, biểu cảm hưng phấn, “Fiery Searcher thuộc bộ Cánh cứng. Con này có đặc điểm của bộ Cánh cứng, nhưng mà râu mảnh trên đầu nó lại thuộc bộ Cánh màng. Lớp giáp trơn trên lưng và hình thể to lớn thì lại gần với họ Kẹp kìm, thuộc bộ Hàm nguyên thủy. Chi trước có khớp kín, là đặc điểm của họ Cánh cứng ca rô; ngực bụng có màu kim loại sáng bóng, là đặc điểm của họ Bọ hung. Sát mép lớp giáp có phần ghồ lên, là đặc điểm của loài Cánh cứng đất; chân sau có hoa văn hình vòng, có chút giống bộ Cánh nửa; phần đuôi có đuôi giáp tráng kiện, là điển hình bộ Sâu tai. Nhìn từ bên trái, phần lưng phát triển, không giống kiểu phẳng của bộ Cánh cứng, mà giống kiểu mấp mô của bộ Bọ xít. Mặt khác, đôi càng trước to là đặc điểm của bộ Cánh bằng…”