Kỹ năng chơi tennis của Trịnh Lương Ký thực sự rất tệ, hai anh chị ở phía đối diện lại phối hợp với nhau cực kỳ ăn ý.
Trần Ô Hạ lấy một chọi hai, đánh xong một ván, thua.
Bắp chân hơi đau nên cô ra ngoài nghỉ ngơi một chút. Cô kéo vành mũ xuống, cố ý phớt lờ sân tennis bên cạnh. Nhưng không hiểu tại sao cô vẫn luôn cảm nhận được một ánh mắt lạnh lùng đang dõi theo mình, cô kéo vành mũ xuống thấp hơn nữa, vành mũ gần như đã chạm đến sống mũi.
Trịnh Lương Ký quay đầu lại, nhìn thấy chóp mũi và miệng của cô, cậu ấy nói: “Xin lỗi, chị Hạ, em chơi tệ quá.’’ Tại sao hôm nay lại thất thường như thế, chính cậu ấy cũng không thể giải thích được.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của lustaveland. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Hãy tập trung vào việc thi đấu.’’ Trần Ô Hạ lắc lắc chân.
Quần thể thao của cô dài đến mắt cá chân nên cậu ấy không thể nhìn thấy vết thương của cô: “Chị Hạ, chân của chị bị sao à?’’
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT