Trong lòng Tạ Liễm cũng không có quá nhiều gợn sóng, chỉ đưa tiền bạc cho Tống Căng.
Nữ lang ngẩn ngơ, hỏi: "Đưa cho ta làm gì vậy?"
Tạ Liễm muộn màng nhận ra, cũng sửng sốt, hắn nắm túi bạc hơi nặng, do dự hỏi: "...... Nàng cất giúp ta trước được không?"
"Nặng lắm, không cần." Nàng nói một cách mơ hồ.
Tạ Liễm lại nghĩ đến bệnh cảm của nàng, suy nghĩ một lúc vẫn ôn hòa nói: "Nàng còn buồn ngủ không? Tạm thời xe ngựa còn chưa sửa xong, nếu còn mệt thì ngủ tạm một lúc."
Nữ lang buồn ngủ đến mức mắt hơi đỏ lên, sương mù mông lung. Từ trên mặt nàng hắn nhìn ra được vẻ hơi đáng thương, trải qua sự trắc trở đêm qua, y phục nàng đều bị bụi gai cào xước, làn da trắng nõn trầy xước mấy chỗ. Lúc này nhìn vừa khát vừa buồn ngủ, tái nhợt yếu ớt.
Không hiểu sao lòng Tạ Liễm lại cảm thấy chợt luống cuống. Theo bản năng bước chân của hắn nhanh hơn vài phần, đi lấy nước đến cho nàng, nhìn dáng vẻ nàng buồn ngủ không mở mắt ra được, còn nói thêm: "Nếu nàng không đi nổi nữa thì ta cõng nàng trước..."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT