Khi Phó Quỳnh Âm che dù đi đến đã nhìn thấy cảnh tượng như vậy.
Bốn phía la hét ầm ĩ, nước bùn bắn tung tóe.
Tạ Liễm vốn lạnh lùng khó gần, lúc này như đã rất mệt mỏi, rút tất cả sự phòng bị. Hắn dựa vào Tống Căng, để mặc người đối diện lau chùi những cái đó... Vốn nên bị người như hắn coi là vết thương sỉ nhục khó chịu.
Phó Quỳnh Âm mím môi nhưng cũng không nói gì. Nàng ta quay mặt đi, giơ cây dù che lên đỉnh đầu Phó Dã Bình, nhẹ giọng nói: "Tổ phụ, thời gian không còn sớm nữa, sắp trễ giờ ngài tiến cung rồi."
"Sau này Tử Trác vẫn nên cẩn thận một chút." Mắng Hà Triêm xong, Phó Dã Bình lại nhìn về phía Tạ Liễm, hơi suy nghĩ, "Ta bán cho ngươi một nhân tình, tạm thời ta không nhúng tay vào Hoàng Lăng Án. Nếu tương lai ngươi có thể trở về, tự mình đi xử lý cục diện rối rắm đi."
Tạ Liễm ho nhẹ, nhẹ giọng gọi nàng, "Tống nương tử."
Tống Căng nghe ra ý ngoài lời nói, cảm thấy trong lòng buồn bực đến đau đớn, chỉ có thể nghẹn giọng ừm một tiếng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play