"Cho nên chuyện này có liên quan gì đến ca ca và đệ đệ của Lục tỷ tỷ không?" Bạch Trúc Diệp gãi đầu, nghiêm túc hỏi.

"Ngốc." Vạn Tân Nguyệt điểm vào trán cô bé: "Muội nhìn Lục tỷ tỷ đẹp như vậy, nếu tỷ ấy có ca ca hoặc đệ đệ, nhất định cũng rất đẹp."

"Nếu không có ca ca và đệ đệ, thúc thúc bá bá cũng được, chỉ cần không dựng vợ gả chồng, ta không ngại lớn tuổi."

Cố Vân Khê, Bạch Lập Hạ và Bạch Trúc Diệp nghe thấy lời này liền đưa mắt nhìn nhau.

Một lúc lâu sau, Bạch Lập Hạ gãi tai, nói: "Ta cảm thấy, Tân Nguyệt tỷ tỷ, những thứ như tướng mạo, tuy nhìn thì hợp mắt, nhưng thực tế nếu chung sống với nhau, vẫn phải nhìn đến tính cách và nhân phẩm."

"Ví dụ đi, nếu có vẻ ngoài nhưng tính cách nhu nhược hoặc tâm địa không lương thiện thì cũng không được." Cố Vân Khê nói.

"Đúng vậy, cha mẹ ta thường nói, tướng mạo của con người không thể ăn được, nếu muốn lập gia đình, là nam nhi phải có trách nhiệm, có năng lực, có thể tự làm ăn sinh sống, có thể bảo vệ vợ con mới là quan trọng nhất." Bạch Trúc Diệp cũng nói.

"Lời các muội nói đều đúng."

Vạn Tân Nguyệt gật đầu: "Nhưng nếu không nhìn tướng mạo, ta càng không vừa mắt cái khác, tướng mạo không thể ăn nhưng nếu không có tướng mạo, ta không thể ăn cơm nổi…" Cố Vân Khê, Bạch Lập Hạ và Bạch Trúc Diệp: "…" Mà thôi, mỗi người đều có suy nghĩ khác nhau.

Mỗi người sẽ coi trọng những thứ khác nhau, chỉ cần không làm tổn thương người khác, không vi phạm pháp luật thì nên được tôn trọng.

Ba đứa nhỏ đứa mắt nhìn nhau, cuối cùng Cố Vân Khê mở miệng: "Lục tỷ tỷ, đúng là có một đại ca, hình như vẫn chưa kết hôn."

"Thật sao?" Vạn Tân Nguyệt nghe thấy vậy, liên vui mừng khôn xiết: "Tướng mạo thế nào, các muội đã từng gặp chưa, có đẹp như Lục tỷ tỷ không?"

"Nếu nói về tướng mạo, Lục ca ca cũng rất đẹp." Cố Vân Khê nâng cằm lên: "Ta cảm thấy còn đẹp trai hơn cha của ta."

"Không sai, ta đã từng gặp Lục ca ca rồi, tướng mạo cực kì anh tuấn, hơn nữa còn vô cùng nho nhã, tựa như trong tranh vậy."

Thấy Bạch Lập Hạ đánh giá, Bạch Trúc Diệp cũng không chịu yếu thế, nói: "Ừm, đẹp thật, nói tướng mạo như Phan An cũng không quá."

Vạn Tân Nguyệt nghe thấy lời ba người các nàng nói, hai mắt sáng lên, như là muốn toả ra bong bóng nhỏ màu hồng.

"Nhưng mấy năm trước hai chân Lục ca ca bị thương, hiện tại vẫn còn ngồi xe lăn, đi lại không tiện, mấy năm nay sức khoẻ không tốt, thường xuyên ho khan, mấy năm gần đây vẫn phải chăm nuôi, hai năm nay đã khá hơn một chút."

Cố Vân Khê nhắc nhở nói: "Có lẽ là bởi vì sức khoẻ không tốt, Lục ca ca vẫn ở mãi trong nhà, rất ít khi ra ngoài, nghe Lục tỷ tỷ nói, nhiều lắm là đến Thất Lý Hương nhà mình để xử lý việc làm ăn mà thôi."

"Nếu nói về tuổi tác, Lục ca ca cũng không còn nhỏ, nhưng vẫn chưa thành hôn, không biết có phải là vì sức khoẻ không tốt hay không."

Nói không chừng, cũng có thể là không thích phụ nữ…

Nhưng Cố Vân Khê nhịn xuống không nói, sợ sau khi nói sẽ đến tai những tiểu cô nương khác, rồi lại bàn tán lung tung bên ngoài.

"Chuyện này dễ thôi, đi xem một chút là được." Vạn Tân Nguyệt nâng cằm lên.

Hiện tại, nàng thật sự vô cùng hứng thú với ca ca của Lục Văn Tình.

Dáng vẻ còn đẹp hơn Lục Văn Tình, hơn nữa ba tiểu gia hoả này còn đánh giá là nam tử có tướng mạo không tầm thường, chắc chắn là người cực kì đẹp.

Cho dù đối phương không có hứng thú với nàng, nàng cũng phải đi nhìn, vậy cũng được rồi…

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play