Bạch Thạch Đường nghiêm túc giải thích, "Tối hôm qua ngươi túm cánh tay của ta …"

Ngừng lại, đừng nói nữa.

Tô Mộc Lam xấu hổ chỉ muốn ba đầu sáu tay chạy ra khỏi phòng, nàng ** ho khan hai tiếng, cười gượng ha ha cho qua chuyện.

Trải qua ba lần xấu hổ, lần này Tô Mộc Lam đi ngủ trước, ngồi xếp bằng ở trên giường, hồi lâu không buồn ngủ mà nằm xuống, càng như suy tư gì đó mà nhìn Bạch Thạch Đường.

Mà Bạch Thạch Đường, sau khi nhìn Tô Mộc Lam hai ba lần, lặng lẽ mà đem chăn của chính mình ra bên ngoài, gắp gọn lại, để trên cái hòm đặt ở bên cạnh giường.

Sau đó trải cái chăn duy nhất trên giường ra, trải càng lớn ra một chút.

Tô Mộc Lam nhìn động tác này của Bạch Thạch Đường, lần này có vẻ vô cùng thản nhiên.

Rốt cuộc…… những chuyện như vậy, sớm muộn gì cũng phát sinh mà thôi.

Cho nên dứt khoát nhanh nhẹn một chút!

"Nương tử, chúng ta …"

"Hảo." Tô Mộc Lam gật gật đầu, buông màn xuống.

Bạch Thạch Đường kiên quyết nuốt hai chữ "Ngủ đi" xuống, thổi tắt ngọn đèn trên bàn đã châm suốt mấy ngày qua.

Trăng lên đầu cành liễu, ngoài sân đã vào đầu mùa hạ, nhưng tại màn trong phòng lại là cảnh xuân vô hạn.

Khi cánh tay non mềm trắng nõn trượt từ sống lưng dày rộng xuống dưới, ** tâm hồn như một chiếc thuyền chập chùng lắc lư từ từ cập bến.

Mấy ngày gần đây, Bạch Thạch Đường vì sửa chữa lại từ đường mà phải bôn ba, cũng phải chạy lên huyện thành mấy chuyến vì chỗ của Bạch Thủy Liễu.

Xem tình trạng tỷ thí tài nghệ nấu ăn của Hồng Vận Lâu.

Đợt tỷ thí thứ ba là làm canh.

Làm trực tiếp tại chỗ, hơn nữa chỉ có thể dùng nguyên liệu nấu ăn mà Hồng Vận Lâu cung cấp tại chỗ, ngay cả việc dùng nguyên liệu nấu ăn và gia vị thêm vào không thể vượt quá năm thứ, hơn nữa nguyên liệu nấu ăn có thể được lựa chọn lại.

Vòng tỷ thí thứ tư là làm cá.

Cũng trực tiếp nấu tại chỗ, không hạn chế sử dụng số lượng nguyên liệu nấu ăn và nguyên liệu phối hợp, cũng không hạn chế việc phân loại đồ ăn, nhưng mỗi người chọn cá không thể giống nhau.

Hai vòng tỷ thí này có thể nói là yêu cầu cao hơn hai vòng tỷ thí trước rất nhiều.

Mà liên tiếp hai vòng tỷ thí cuối, ngoài Bạch Thủy Liễu đã sớm được dự đoán ra thì có thêm hai người nữa được lựa chọn.

Đều là thanh thiếu niên trẻ tuổi, có kiến thức nền tảng về nấu ăn, hơn nữa cũng rất có kinh nghiệm đối với việc nấu ăn.

Đối với Hồng Vận Lâu mà nói, lần này tới đây coi như có thu hoạch lớn.

Mà người thông qua tỷ thí trong ba ngày sau, phải đi theo người của Hồng Vận Lâu tới phủ thành.

Trong nhà tất cả đồ vật của Bạch Thủy Liễu đã được chuẩn bị đóng gói xong xuôi, sáng sớm, Bạch Thạch Đường và Tô Mộc Lam mang theo Bạch Thủy Liễu, Cố Vân Khê, Bạch Lập Hạ cùng Bạch Trúc Diệp đi theo đám người đầu bếp của Hồng Vận Lâu, xuất phát đi về phía phủ thành.

Vì Bạch Mễ Đậu phải ở lại trường huyện, không thể tùy ý xin nghỉ, nên không thể tới tiễn Bạch Thủy Liễu

Nhưng mấy ngày trước khi Bạch Thủy Liễu đi tới huyện thành xem cuộc tỷ thí tay nghề nấu ăn đã đặc biệt đi qua trường huyện, chào tạm biệt Bạch Mễ Đậu.

Mà lúc này phải mang đi không ít đồ vật, hơn nữba người đi cùng cũng không ít, ngoài xe bò của nhà mình, Bạch Thạch Đường còn sai tiểu nhị của Linh Lung Các đánh một chiếc xe ngựa đồng hành.

Xe ngựa vốn rộng rãi, Tô Mộc Lam có ý định để bọn nhỏ cùng nhau cưỡi xe ngựa, như vậy đi một mạch đến phủ thành cũng thoải mái hơn một chút.

Nhưng bọn nhỏ chỉ khăng khăng muốn ngồi xe bò, muốn nhìn ngắm phong cảnh ở ven đường.

Chính trực đầu hạ, có chút nóng bức, người nhiều, ngồi xe ngựa đích xác sẽ có một ít buồn, xe bò tuy rằng đơn sơ một ít, nhưng ngồi trên đi khi thổi nghênh diện phong, đảo cũng mát mẻ.

Hơn nữa chuyện này cũng không phải chuyện lớn gì, nếu bọn nhỏ cao hứng, vậy cứ theo ý bọn nhỏ là được.

Vì thế,trong bầu không khí nói cười vui sướng của bọn nhỏ, một đám người liền xuất phát.

Mà bên phía Hồng Vận Lâu kia, số lượng người phải về phủ thành cũng không ít, cũng chỉ có hai chiếc xe ngựa, dù gì cũng hơi chen chúc.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play