Tuy nàng là con nít, nhưng cũng biết thân phận cấp bậc địa vị khác nhau.
Có Cố Tu Văn ở đây, mặc dù quan hệ có thân thiết đến mấy thì nhiều hay ít cũng có vẻ hơi xa lạ, không có hắn ở đây, ngược lại mọi người càng tự do hơn một chút.
Cố Vân Khê không muốn làm cả nhà Tô Mộc Lam ở nhà mình cảm thấy câu lệ.
Quyết định xong chuyện này, một đám người bọn họ liền đi về phía nhà họ Cố.
Nhà cách đó không xa, đi bộ vài bước đã đến.
Trương mụ mụ ở nhà thấy cả nhà Bạch Thạch Đường tới làm khách, liền vội vội thu xếp một phen.
Trùng hợp là hai ngày nay Cố Tu Văn đi tới mấy thôn trấn xem xét việc tu sửa giếng nước, cũng không ở huyện thành, khi ăn cơm trưa thì chỉ có bảy người bọn họ.
Đầu bếp nữ nhà họ Cố nấu ăn tinh tế, mùi vị cũng cực kì ngon, mấy món ăn tinh xảo được nấu nướng với đầy đủ màu sắc hương vị khác nhau, vài người đã quá đói, bây giờ không có người ngoài ở đây, ăn uống thỏa thích, lúc ăn cũng nhẹ nhàng tự do.
Chờ ăn xong cơm, Trương mụ mụ liền sắp xếp cho bọn họ đi nghỉ ngơi một chút.
Tô Mộc Lam không có thói quen nghỉ trưa, chỉ ngồi ở trong hoa viên, nói chuyện về phương pháp trồng vài loại hoa với nha hoàn phụ trách xử lý hoa cỏ.
Bạch Thạch Đường ngồi ở bên cạnh, uống một ít nước trà.
Mà bọn nhỏ tuy hơi mệt mỏi, nhưng vì thay đổi địa phương nên ngược lại có cảm giác thêm vài phần mới mẻ, lúc này cũng ham chơi quá độ, tổ chức chơi ném bao cát ở trong sân.
Lúc này, thời tiết sáng sủa, ánh mặt trời ấm áp, gió nhẹ phơ phất, cảm giác vô cùng thoải mái thích ý.
"Tới nghỉ một chút, ăn một ít điểm tâm đi." Trương mụ mụ thấy tiểu thư nhà mình cùng mấy chị em nhà họ Bạch chơi vui, trong lòng cũng cao hứng, cũng rất thích bốn chị em nhà họ Bạch.
Mấy món điểm tâm tinh xảo, còn có một ít trà hoa cúc thanh nhiệt được mang lên để tiếp đón bọn nhỏ tới ăn uống.
Bọn nhỏ chạy náo loạn hồi lâu, buổi trưa ăn đồ vật, lúc này cũng cảm thấy đã tiêu hóa kha khá lượng thức ăn trong bụng, vì vậy nghỉ ngơi trong chốc lát, nói nói cười cười bắt đầu ăn điểm tâm.
"Vâng." Trương mụ mụ cười trả lời, "Lục tiểu thư cứ cách ngày lại tới đưa một đợt điểm tâm, mỗi lần đưa lên rất nhiều món, nhờ phúc của Lục tiểu thư, chúng ta đều có thể ăn theo một hai miếng bánh."
"Hiện giờ chủng loại điểm tâm ở Thất Lý Hương càng ngày càng nhiều, khi ăn mùi vị càng ngon hơn, rất nhiều thời điểm muốn ăn còn không mua được đó."
Quan trọng nhất chính là, Lục Văn Tình thực sự biết đối nhân xử thế, hết sức cung kính lão mụ tử như bà, cũng tỏ ra rất có chừng mực, mỗi lần tới đều tự mình mang điểm tâm tới, nhưng mặc kệ Cố Tu Văn có ở nhà hay không, đều không đề cập tới chuyện cầu kiến, càng không nói là chính mình tự đưa tới, chỉ đưa ở chỗ này xong liền đi.
So với nhị phòng nhà họ Lục là Lục Văn Viện kia hận không thể thường xuyên ở cửa nha môn đi qua đi lại, ước gì muốn ngẫu nhiên gặp được Cố Tu Văn mà nói thì thật sự tốt hơn quá nhiều.
Hơn nữa tiểu thư nhà mình cũng rất thích Lục tiểu thư này, Lục tiểu thư cũng là người biết đọc sách, hiểu lý lẽ, vô cùng có bản lĩnh, đôi khi Trương mụ mụ suy nghĩ, nếu Lục tiểu thư cùng Cố Tu Văn có ý với nhau thì tốt rồi, như vậy sau này Cố Tu Văn có người chăm sóc, chỗ Cố Vân Khê cũng có người quan tâm.
Tuy Cố Vân Khê cơm áo không thiếu, cuộc sống sinh hoạt hàng ngày vui sướng, nhưng bé gái sau này phải lớn lên, bên người phải có một trưởng bối hiền huệ dạy dỗ, rất nhiều chuyện mới có thể hiểu rõ, hơn nữa khi kết hôn cũng không đến nỗi khiến người khác châm chọc.
Có điều Lục tiểu thư cùng lão gia nhà mình chung quy lại có khác biệt về mặt tuổi tác.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT