Mấy ngày trước ông ta vừa mới nói với thương hội của Lục thị là bây giờ Tề Thuận Trai đang vô cùng không dễ dàng, hy vọng trong thương hội có thể nâng đỡ một phần, bây giờ Lục Văn Viện nháo ra chuyện này thì đây không phải đang nói rõ ràng với những người khác là nhà Lục Tề Thuận hắn đây rất có tiền, tất cả những lời nói lúc trước ở trong thương hội đều là lừa dối sao!

Lục Tề Thuận càng nghĩ càng tức giận, chỉ thẳng vào cái mũi của Lục Văn Viện và quát: "Ông đây sao lại sinh ra cái thứ không nên thân như ngươi vậy?"

Điền thị ở một bên nghe được những lời này thì lông mày đều nhíu lại.

Bà là chính thất, Lục Văn Viện là đích nữ, thân phận cao quý, cho dù có phạm phải sai lầm thì mắng cũng đã bị mắng rồi, nhưng không nên dính dáng tới tiện phôi Lục Văn Tĩnh sinh ra bởi tiểu tiện nhân chuyên đi dụ dỗ người khác kia, lại còn muốn nữ nhi bảo bối của bà học tập thứ nữ kia nữa, còn đề cập đến chuyện tìm nhà chồng, đây không phải là đang cắm dao vào trong lòng bà hay sao?

Lục Tề Thuận thật sự là rất quá đáng!

Điền thị tức giận đến cắn chặt răng, hận không thể ầm ĩ một trận với Lục Tề Thuận, hỏi ông ta cuối cùng thì có biết cái gì là tôn ti trật tự, thê thiếp khác nhau hay không….

Nhưng lại nghĩ đến mỗi lần bà bởi vì một ít việc vặt nên xảy ra tranh chấp với Lục Tề Thuận thì ông ta liền đến chỗ Trần thị ở lại liên tục mấy ngày, thậm chí còn quay đầu lại….

giáo huấn bà không ôn nhu hiền lành, hiểu ý người khác như Trần thị.

Nhìn thấy địa vị của Trần thị đang ngày càng phát triển, Lục Văn Tĩnh lại tìm được nhà chồng tốt như vậy, về sau sẽ càng không chịu sự khống chế của bà thì Điền thị cảm thấy bản thân không nên lại đẩy Lục Tề Thuận đến bên cạnh Trần thị được nữa.

Cố gắng hết sức đè xuống lửa giận trong lòng, Điền thị ra vẻ mềm giọng khuyên bảo: "Lão gia, Tiểu Viện cũng chỉ là bị người khác kích động, nhất thời mỡ heo che tâm mà thôi."

"Nói đi nói lại thì chuyện này muốn trách chỉ có thể trách Lục Văn Tình, lúc ấy nàng ta cũng ở đó, lại dung túng một người ngoài bắt nạt Tiểu Viện nhà chúng ta, đây không phải là khuỷu tay hướng ra bên ngoài thì là gì nữa?"

"Nàng ta rõ ràng biết tính tình của Tiểu Viện đơn thuần, làm một tỷ tỷ mà nàng ta cũng không biết che chở một chút, thật sự là vô cùng đáng giận, hơn nữa một thôn phụ sao có thể lấy ra được nhiều ngân lượng như vậy để mua vải, như thế nào cũng thấy vô cùng kì lạ."

"Theo ta thấy thì có khi chính là cái bẫy mà Lục Văn Tình kia bày ra, thay đổi phương pháp để khiến cho Tiểu Viện chui vào trong!"

Lục Tề Thuận chán ghét nhất là hai huynh muội Lục Văn Tình, Điền thị cảm thấy bản thân nói như vậy thì tuyệt đối có thể dời đi lửa giận của Lục Tề Thuận.

Quả thật khi Lục Tề Thuận nghe tới đó thì liền oán hận mắng một câu: "Lục Văn Tình này thật sự là một ngày cũng không yên tĩnh!"

"Nhất định là đúng rồi, chắc là thấy không có biện pháp nào đối phó với việc làm ăn của chúng ta, nên đã biến đổi phương pháp phá hủy thanh danh của nhà chúng ta, muốn khiến cho danh tiếng trong gia tộc của lão gia bị hủy hoại." Điền thị thấy thế, vội vàng hắt thêm một muỗng dầu nóng.

"Ta thấy có khi là Lục Văn Tình này thấy Tiểu Viện đi ra ngoài, nên đặc biệt chờ ở chỗ đó chỉ vì muốn lừa gạt Tiểu Viện của chúng ta, chuyện này đều là lỗi của Lục Văn Tình, Tiểu Viện của chúng ta cũng là do nàng hãm hại."

Bây giờ trong thương hội đang lựa chọn hậu bối có năng lực nhất trong gia tộc để nâng đỡ thêm, vốn dĩ Thất Lý Hương đã được những lão già kia cân nhắc tới, nhưng chỉ ngại Lục Văn Tình sớm muộn gì cũng phải xuất giá, thân thể của Lục Cảnh Nghiễn lại không được tốt, nên lúc này mới do dự không quyết.

Lục Tề Thuận vốn là muốn dựa vào chuyện này để tranh thủ lại cơ hội đến trên đầu của nhà mình.

Nhưng Lục Văn Tình này trong lòng lại nghĩ là thứ mà nàng ta không chiếm được thì phải làm cho chi thứ hai là ông ta cũng không có được, làm ra được loại chuyện hạ lưu như này cũng không phải không thể.

Lục Văn Tình này thật sự là đáng giận!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play