Như vậy thì vẫn luôn có thể làm món lẩu than hoa cho tới mùa xuân sang năm, cũng không cần phải giải thích nhiều cho khách hàng về việc thay đổi chủng loại mới.
Tô Mộc Lam cũng vô cùng tán thành việc này, cũng muốn Lục Văn Tình đến lúc đó dự tính số lượng gia vị cần thiết của từng tháng để nàng có thể chuẩn bị trước….
Đồng thời cũng đưa ra một số đề nghị của mình đối với cửa hàng Thất Lý Hương ở trên huyện thành, ví dụ như tinh chỉnh các món ăn, tiêu chuẩn hóa và thống nhất lời nói của các tiểu nhị trong cửa hàng khi đón tiếp khách, cùng với một số chi tiết nhỏ cần chú ý.
Lục Văn Tình đều chăm chú lắng nghe và cẩn thận ghi nhớ.
Ngoài ra hai người cũng bàn bạc một chút về chuyện trứng muối.
Sau khi xưởng trứng muối được mở ra thì nguồn cung ứng trứng muối của Thất Lý Hương đã không còn thiếu hụt nữa.
Và ở xưởng thì ngoại trừ làm trứng muối thì cũng bắt đầu làm trứng vịt lộn muối.
Trứng vịt lộn muối so với trứng muối thì hương vị càng đậm đà hơn, ngoại trừ thích hợp ăn với rau trộn thì càng thích hợp để hầm canh, nấu ăn, nhưng giá cả thì đắt hơn trứng muối rất nhiều, hương vị cũng độc đáo hơn.
Hai loại trứng, có thêm sự lựa chọn nên việc buôn bán càng tốt hơn.
Lục Văn Tình đã mở một cửa sổ nhỏ trong cửa hàng Thất Lý Hương, chuyên môn chỉ bán trứng muối và trứng vịt lộn muối.
Còn ở xưởng trứng muối thì trừ việc bán lẻ cho thôn dân, còn lại chỉ bán cho Ngô Ký và Thất Lý Hương, vì vậy trong cả thị trấn thì chỉ có Thất Lý Hương có bán trứng muối, nhưng trước đây trứng muối và trứng vịt lộn muối chỉ là nguyên liệu làm món rau trộn, vì vậy có một số người muốn nếm thử nhưng lại ngại việc vào cửa hàng chỉ gọi một món ăn.
Nên bán như vậy thì rất nhiều người có thể không cần vào Thất Lý Hương gọi đồ ăn cũng có thể mua trứng muối và trứng vịt lộn muối, vì vậy số lượng bán ra của hai loại trứng muối này gần như tăng trưởng gấp đôi.
Như vậy, coi như là Thất Lý Hương đã gia tăng thêm một chút danh tiếng và khách hàng, thứ hai nữa là cũng có thể dựa vào bán cái này kiếm thêm một chút tiền cho Thất Lý Hương cũng như cho xưởng làm trứng muối.
Cho nên lần này Lục Văn Tinh tới cũng là vì việc buôn bán ở cửa sổ bán trứng muối trong thời gian này, muốn nói với Tô Mộc Lam để tăng thêm lượng sản phẩm cung cấp một chút.
Xưởng làm trứng muối là do Tô Mộc Lam hợp tác với người khác mở ra, vì vậy mọi chuyện lớn nhỏ trong xưởng đều là Bạch Kim Bắc lo liệu, Tô Mộc Lam dẫn Lục Văn Tình đến xưởng tìm Bạch Kim Bắc để ba người ngồi xuống bàn bạc chuyện này.
Số lượng cần gia tăng trong thời gian sắp tới, cùng với tỉ lệ tương ứng của hai loại trứng muối.
Vẫn luôn bàn bạc tới khi mặt trời đã ngả về phía tây thì sự việc mới cơ bản xác định, Lục Văn Tình cũng chuẩn bị quay về trên trấn.
Tới thời điểm đi, Tô Mộc Lam mang theo một ít thạch đậu phụ mà nàng làm mấy ngày nay đưa cho Lục Văn Tình.
Một khối lớn đặt ở trong chậu sứ để giữ hình dạng.
"Hũ sứ ở bên cạnh đựng nước gia vị, khi nào ăn thì cắt thạch đậu thành những dải dài bằng ngón tay, sau đó cho thêm nước gia vị tùy theo khẩu vị cá nhân, nếu thích thì có thể cho thêm chút hành tỏi, ớt gừng,...… trộn đều là có thể ăn được rồi."
"Đây là thạch đậu làm từ đậu phụ, tính ôn hòa, hương vị mát và ngon miệng, ai cũng ăn được nhưng người có dạ dày yếu thì không nên ăn nhiều, nếu lệnh huynh muốn ăn thì phải chú ý dùng ít một chút."
Lúc trước nghe nói ca ca của Lục Văn Tình là Lục Cảnh Nghiễn có hai chân không thể đi lại, hơn nữa còn có bệnh ho, loại người lâu năm phải dưỡng bệnh uống thuốc như này thì lá lách và dạ dày đều đã bị thuốc thang làm tổn thương không nhẹ, Tô Mộc Lam cảm thấy vẫn nên nhắc nhở một chút.
Bởi vì Lục Cảnh Nghiễn đã bị bệnh trong nhiều năm, nên những người trong nhà chăm sóc Lục Cảnh Nghiễn đều là những người am hiểu về lý thuyết của các loại thuốc.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT