"Bạch Kim Bắc và Tô thị đều nói, nếu xưởng kiếm lời thì sẽ trích một ít ra để đưa vào từ đường hỗ trợ thôn đào mấy cái giếng ngoài ruộng đầu thôn, tu sửa dọn dẹp lớp học trong tộc của chúng ta, sau đó mời tiên sinh có trình độ cao hơn tới dạy học để thế hệ con cháu của chúng ta có tương lai hơn một chút.
."
"Đây chính là chuyện tốt cho thôn, nếu người nào không biết điều, bị lòng ích kỷ trỗi dậy tự tay đập đi nồi cơm của chính mình, đến lúc ấy bản thân chẳng nếm được ngụm canh nào, cũng đừng trách mọi người gây khó dễ …"
Bạch Khang Nguyên làm lí chính đã được một khoảng thời gian dài, cho nên ông biết tỏng suy nghĩ của một số người trong thôn, lần này ông nói liên tục phủ đầu một phen, nói suốt một tràng dài...
Mọi người cũng không ngốc, đương nhiên hiểu rõ những lời nói của Bạch Khang Nguyên và Bạch Kim Bắc, lại cố tình nói nguyên nhân cửa từ đường, cho nên họ càng hiểu rõ tầm quan trọng của xưởng Trứng Muối này đối với toàn bộ thôn Bạch Gia.
Mọi người liền không từ chối tiền công nữa, cầm tiền mang về nhà, cũng không dám có những suy nghĩ nhỏ mọn như vậy nữa.
Có chuyện này làm tiền lệ, nhưng chuyện kế tiếp tiến hành càng thuận lợi hơn so với trước đó.
Rất nhanh xưởng đã được chuẩn bị đầy đủ hết tất cả mọi thứ, các công cụ cần mua để sản xuất, người lao động, phân công vị trí đều được Bạch Kim Bắc sắp xếp ổn thỏa.
Bên phía Tô Mộc Lam bắt đầu huấn luyện tại chỗ những người làm việc theo từng phân đoạn công việc.
Từ việc chà xát lau trứng gà, đến việc cho trứng gà bọc lên một tầng vôi bùn, sau đó làm thế nào để bao bọc một lớp mùn cưa và vỏ trấu cho thuần thục, tiếp đó là phơi nắng như thế nào, bảo tồn …
Nàng giảng giải vô cùng kỹ càng và tỉ mỉ, tiến hành làm mẫu, bảo đảm người ở các khâu công đoạn đều học được thuần thục.
Làm Trứng Muối là một công việc đòi hỏi tay nghề cao, số lượng trang thiết bị không nhiều, chỉ mấy ngày mà mọi người đã cơ bản học được cách làm của Tô Mộc Lam, sau đó tự mọi người cân nhắc và kết hợp các trình tự công việc lại với nhau một phen, tiếp đó đã có thể làm việc theo tuần tự trước sau, vô cùng thuần thục.
Bởi vì có hai kênh bán hàng cố định là cửa hàng Ngô Ký và Thất Lý Hương nên việc bán ra không còn là vấn đề nữa, chỉ cần làm xong Trứng Muối, dựa theo số lượng vận chuyển qua là được.
Còn việc mua sắm trứng gà, Bạch Kim Bắc đặc biệt coi trọng việc bảo đảm phẩm chất, số lượng cùng với giá cả.
Mấy ngày liên tục chạy ở bên ngoài, Bạch Kim Bắc mới xác định chọn mua hệ thống thu mua trứng gà tương đối hợp lý.
Thu mua trứng gà từ các thôn, nhưng cũng không nhận thu gom rải rác mà là mỗi thôn xác định một người thu gom trứng gà của thôn ấy, thống nhất từ người này đưa trứng gà tới xưởng trứng muối.
Nếu thôn nào có trứng bị sai sót thì người của thôn ấy sẽ chịu trách nhiệm.
Cứ như vậy, trứng gà có thể thu mua càng nhanh và tiện hơn, cũng có thể bảo đảm chất lượng hơn.
Tóm lại, dưới sự nỗ lực của cộng động mọi người, trải qua mười ngày hoạt động, xưởng Trứng Muối đã có thể vận hành bình thường đâu vào đấy.
Phía xưởng có thể hoàn toàn giao cho Bạch Kim Bắc phụ trách, còn Tô Mộc Lam chỉ cần thỉnh thoảng đi vào xưởng kiểm tra, nhìn xem chỗ nào cần phải cải tiến thì đưa ra ý kiến là được.
Như thế cũng coi như rảnh thân hơn một chút, không bận rộn mệt nhọc nữa.
Lúc chuẩn bị cho xưởng đi vào hoạt động là khiến người mệt mỏi nhất, nhưng khi bắt tay vào làm việc, trong lòng cũng tràn đầy năng lượng, tuy trông mệt nhọc, nhưng bản thân lại không hề phát hiện ra.
Sau đó dừng lại nghỉ ngơi đột ngột, lúc này Tô Mộc Lam mới cảm thấy bản thân quá mệt mỏi, dứt khoát gác lại công việc ở nhà và ngoài đồng, dành cho mình hai ngày nghỉ ngơi hoàn toàn để ổn định sức khỏe.
Kì nghỉ này không phân biệt ngày hay đêm, ngoại trừ một ngày ăn ba bữa ra thì gần như có thể nói là ngủ cả ngày lẫn đêm.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT