Khi hai người cùng nhau đi tới hố đất ở phía đông thôn, Tô Mộc Lam mới vừa dừng xe ba gác lại, thấy Phùng thị cùng Bạch Kim Bắc cầm xẻng liền hỏi, "Sao hai người các ngươi lại tới đây."
"Tới giúp đỡ nhà các ngươi đào ít đất." Bạch Kim Bắc phum một ngụm nước miếng vào lòng bàn tay, sau khi xoa xong thì cầm xẻng đi đào đất, vừa làm việc vừa nói, "Vợ Thạch Đường à, ngươi dẫn bọn trẻ nghỉ ngơi ở một bên đi, để ta làm là được."
"Thế sao được……"
Tô Mộc Lam há miệng muốn từ chối.
Trong thôn, hàng xóm láng giềng giúp đỡ nhau một chút cũng là chuyện bình thường, nhưng làm gì có chuyện người phụ giúp làm việc mà chủ nhà lại nghỉ ngơi.
"Có gì không được, bảo nghỉ ngơi thì nghỉ ngơi đi." Phùng thị duỗi tay túm Tô Mộc Lam tới một gốc cây, "Để Kim Bắc làm là được, muội không cần phải xen vào."
"Bốn đứa kia cũng đừng đứng ở đó vướng víu, con nít thì có thể làm được việc gì, chỉ làm phiền thêm, nhanh chạy lại đây đi."
Bốn đứa đầu củ cải liếc nhìn nhau, không biết nên tiếp tục làm việc, hay là nên dừng lại đi nghỉ ngơi theo lời của Phùng thị nói.
"Chạy nhanh đi, đừng nán lại lề mề ở chỗ này nữa." Bạch Kim Bắc lại đốc thúc một câu, "Ở chỗ này càng khiến ta phiền thêm."
"Thế thì vất vả Bắc bá bá." bốn người Bạch Thủy Liễu nhìn về phía Bạch Kim Bắc nói cảm ơn, lúc này mới đi sang chỗ Phùng thị.
Trong khoảng thời gian ngắn, hoàn toàn biến thành một nhà năm người bọn họ nghỉ ngơi mát mẻ ở chỗ này, trơ mắt mà nhìn Bạch Kim Bắc đào đất cho nhà bọn hắn.
Nhìn thế nào cũng cảm thấy không ổn, trong lòng rất áy náy.
Tô Mộc Lam nhíu chặt mày, nói thẳng với Phùng thị, "Phùng tẩu tử, ta biết là tẩu muốn hỗ trợ, nhưng thế này … không thích hợp lắm."
"Haiz, có gì mà không thích hợp." Phùng thị hoàn toàn không cho là đúng, lôi kéo Tô Mộc Lam nói, "Vừa hay lúc này muội nói cho ta biết cách làm món cà tím chiên như thế nào cho ngon, lúc nãy ở nhà ta đã thương lượng tốt với Kim Bắc, hắn giúp đỡ đào đất, muội vừa hay được rảnh rỗi, dạy ta làm cà tím chiên, hắn liền trông mong được ăn món ấy."
Tóm lại là vì nhu cầu ăn uống, cho nên tới làm cu li sao?
Tô Mộc Lam không nhịn được mà bật cười, nhưng nhìn dáng vẻ trịnh trọng nghiêm túc kia của Phùng thị, biết lời nói của nàng là cực kì nghiêm túc chứ không phải là nói giỡn.
Lại nhìn Bạch Kim Bắc đang đào đất mà mồ hôi rơi như mưa kia, trong khoảng thời gian ngắn, Tô Mộc Lam cũng không biết là nên cảm động vì tính tình lương thiện, ngây thơ đáng yêu của Phùng thị, hay là nên ngưỡng mộ sự nuông chiều vợ vô hạn của Bạch Kim Bắc đây.
"Nào nào nào, muội nhanh nói cho ta nghe, chuyện làm cà tím chiên …" Phùng thị lôi kéo Tô Mộc Lam ngồi xuống, tiếp theo hỏi dồn về cách làm chiên cà tím.
Tô Mộc Lam càng bất đắc dĩ mà cười, tỉ mỉ nói từng công đoạn của món cà tím chiên cho Phùng thị, cùng với những việc cần chú ý khi làm món này.
Phùng thị rất nghiêm túc nghe, thỉnh thoảng lại ngắt lời hỏi lại hai câu.
Bên này, Bạch Kim Bắc đang đào đất, tuy hiện tại trời đã mát mẻ hơn, nhưng ngày thường hắn rất ít khi làm những việc hao tổn khí lực như thế này, cho nên toàn thân đầy mồ hôi, phía sau bị tẩm ướt một mảng lưng.
Vừa đứng thẳng dậy hít thở một hơi, đúng lúc nhìn thấy khuôn mặt đầy ý cười của Phụng thị đang lôi kéo Tô Mộc Lam nói chuyện.
Haiz, vợ yêu cao hứng, hắn tốn một ít công sức cũng coi là đáng giá mà.
Đừng nói là đào mấy xe đất, kể cả đào rộng cái hố này ra hai thước nữa hắn cũng vui vẻ làm.
Có điều, nhìn vợ yêu nhà mình khi nói chuyện cùng người khác còn vui vẻ hơn so với nói chuyện với mình, đột nhiên cảm thấy trong lòng chua xót là thế nào…
"Kim Bắc ca?"
Bạch Kim Bắc nghe thấy giọng nói, ngẩng đầu lên, thấy Bạch Nhị Ngưu cách đó không xa.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT