"Thỉnh thoảng sẽ có vài viên ngói bị vỡ thì cháu đổi viên mới là được, không cần sửa lại toàn bộ mái nhà, đến lúc cháu đi mua ngói mới thì mua loại ngói nhỏ này, mua bảy tám mươi cái là đủ rồi, sau đó đổi hết những viên ngói bị vỡ và cũng dọn dẹp một chút mái nhà, năm sau nó sẽ tuyệt đối không có vấn đề gì."

"Còn về tường nhà cháu thì sân nhà cháu cũng rộng, nếu muốn xây bao quanh thì cần không ít gạch xanh đấy, lò gạch có loại xe chuyên dùng để chở gạch, ta nghĩ chắc phải ba chiếc xe mới đủ, trước hết cháu cứ đặt bên lò gạch đưa sang ba xe đi, lò gạch rất dễ nói chuyện, dùng không hết thì chỉ cần gạch sạch sẽ chưa sử dụng là đều có thể trả lại."

"Chỉ là trong phòng của cháu, có muốn làm một cái giường đất hay không?"

Làm giường đất?

Trong đầu của Tô Mộc Lam bất chợt vang lên nhạc phim của một bộ phim truyền hình nào đó.

Bạch Khang Nguyên thấy nàng có chút sững sờ, liền giải thích: "Nói là giường đất, nhưng thực tế là xây bằng gạch xanh được chọn lựa kĩ càng, vừa sạch sẽ lại đẹp mắt, giường này so với giường đắp bằng đất ngày xưa không giống nhau, mùa đông có thể đốt lửa sưởi ấm ngủ cả đêm, chỉ là có chút tiêu phí củi lửa, có vài nhà không nỡ tiêu tiền để đốt lửa."

"Nhà cháu có nhiều trẻ con, nên nghĩ xem có nên làm giường đất hay không, nếu muốn làm thì vừa lúc dọn dẹp mái nhà, xây tường sân nên làm luôn, tránh cho lúc sau muốn làm thì lại thuê người thêm phiền phức, hôm nay cũng đã vào mùa thu rồi, làm xong để phơi khô mấy ngày, đến mùa đông dùng là được."

"Mùa hè nằm trên giường đất cũng rất mát mẻ, so với ngủ trên giường ván gỗ còn thoải mái hơn, rắn chắc và dùng rất bền, chỉ là nghe tên có chút quê mùa mà thôi."

"Ôi, người nhà nông còn chú ý tên gọi làm gì đâu, cháu cảm thấy giường đất này nghe cũng không tệ, đến lúc đó phiền toái thúc lý chính thu xếp giúp nhà cháu làm một cái." Tô Mộc Lam nói: "Chỉ là làm thêm giường đất với làm thêm một bàn bếp thì ba xe gạch xanh có đủ hay không?"

"Cháu hôm qua đã suy nghĩ một chút, cháu muốn làm thêm một cái lò nướng để lúc sau nghiên cứu xem có thể nướng bánh gì đó hay không, bọn nhỏ bây giờ ăn bánh mì bánh bao cũng ăn chán rồi, thúc lý chính giúp cháu tính toán một chút."

"Đúng rồi, còn có đất nữa, cần phải sử dụng bao nhiêu, có cần trước tiên đi đào chút đất hay không?"

Đã xây tường chắc chắn phải sử dụng bùn, vậy thì đất là vật liệu không thể thiếu.

"Ừm, cứ đi sang mảnh đất hoang ở phía đông đầu thôn đào đất là được, mảnh đất kia đều để xới đất, cũng không có cách nào trồng trọt được nữa, cứ đi chỗ đó lấy đất là được, mặt khác còn phải mua thêm chút vôi, trộn vào bùn để đắp tường, vừa rắn chắc lại chống ẩm, chống côn trùng gì đó."

"Gạch thì chắc có lẽ sẽ cần ba xe rưỡi đấy, đặt thêm cũng được, đề phòng nếu thiếu mà lò gạch hết hàng thì lại phải chờ gạch mới, đến lúc đó mà mới làm được một nửa thì cũng rất phiền phức."

"Chỗ bán vôi thì cũng không nhiều lắm, để cho ta suy nghĩ một chút…"

Bạch Khang Nguyên suy nghĩ một lúc rồi nói: "Vôi thì cháu đừng lo, ta tìm chỗ cho cháu mua, đến lúc đó đưa sang đây thì cháu trả tiền là được, giá cả cứ yên tâm, ta sẽ tìm giá tốt cho cháu."

"Thật sự phiền thúc lý chính quan tâm nhiều quá." Tô Mộc Lam liên tục nói cảm tạ.

"Ôi, đều là việc nên làm."

Bạch Khang Nguyên cười cười, lại nói với Tô Mộc Lam thêm một lúc về mấy chuyện nhỏ liên quan đến sửa nóc nhà và tường sân, nói thêm cả mấy thứ nàng cần chuẩn bị, sau đó thấy thời gian cũng không còn sớm nên đã đi về trước giúp Tô Mộc Lam tìm chỗ mua vôi.

Tô Mộc Lam vội vàng thu dọn làm cơm trưa, chờ đến buổi chiều nàng đi đến lò gạch ở thôn Trương gia để xem gạch xanh và ngói.

Lò gạch của thôn Trương gia không ở trong thôn, mà là ở trên một sườn đồi cạnh thôn, đi từ xa đã nhìn thấy khói bốc lên từ lò nung ở đằng kia.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play