Nghe Trịnh Tự Bạch hỏi, A Lộc cắn môi, nói: "Phượng Hoàng thành rất ổn định, trong ba năm đó tuy không làm được việc lớn, nhưng vẫn vững vàng đứng trên đỉnh quyền lực, vẫn là một trong ba quân phiệt lớn, là thế lực mà tôi không thể với tới."
Đã rơi vào tay Phượng Hoàng thành, tất nhiên A Lộc phải biết cách nói sao cho khéo léo, vì cô ta cũng không ngốc.
Trịnh Tự Bạch nhíu mày, lạnh lùng nói: "Tôi muốn sự thật, nếu toàn là những lời vô nghĩa thế này, tôi sẽ phải cân nhắc xem có nên cắt lưỡi cô không. Cô phải hiểu rằng, giá trị của cô nằm ở những gì cô biết về tương lai, chứ không phải là nịnh hót."
Nghe vậy, mặt A Lộc càng thêm tái nhợt, cả người run rẩy như chiếc lá trong gió thu, hoảng sợ gật đầu lia lịa.
Trịnh Tự Bạch buông cằm A Lộc ra, ghê tởm lau tay vào vạt áo của phụ tá, nhìn xuống cô ta từ trên cao: "Tiếp tục."
A Lộc cố nén nỗi nhục nhã, nói khẽ: "Phượng Hoàng thành thực sự như tôi đã nói, không có chuyện gì xảy ra. Nhưng Phụng Tân và Đảng Tứ Tượng sẽ xảy ra chiến loạn sau một năm nữa, sau đó, Phụng Tân sẽ hoàn toàn suy sụp."
Nghe tin này, ánh mắt Trịnh Tự Bạch lóe sáng: "Phụng Tân và Đảng Tứ Tượng xảy ra chiến loạn, và bị diệt vong ư?!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT