A Lộc run rẩy môi, lắc đầu: "Không, tôi chưa từng nghe qua tên cô ta."
Thực ra cô ta cũng nghi ngờ, vì Vân Sở Lại quá lợi hại. Một người như thế thì không thể nào vô danh ở kiếp trước. Nhưng cô ta đã nghĩ rất lâu, vẫn không thể liên kết được với bất kỳ nhân vật nào. Vân Sở Lại giống như một người từ trên trời rơi xuống.
—-
Ánh mắt của Trịnh Tự Bạch thoáng lạnh đi, trong lòng đã có sự phỏng đoán. Có vẻ như, Vân Sở Lại là một biến số.
Trên thế gian này, biến số không nên tồn tại, thuận theo thời thế thì mới có thể yên ổn. Những người như cô đều nên chết.
Nghĩ vậy, ánh mắt Trịnh Tự Bạch nhìn A Lộc trở nên nguy hiểm. Đúng lúc đó, phụ tá tiến lên thì thầm: "Thiếu soái, trong thời gian ngài ra ngoài, Vân Tú Hòa đã ăn cơm và dường như có điều muốn nói với ngài."
"Ồ?" Nhắc đến Vân Tú Hòa, trong đầu Trịnh Tự Bạch hiện lên hình ảnh trong sáng như đóa hoa dại của cô ta.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play