Cánh tay của Đàm Tiêu Tiêu lúc này mới chậm rãi thả lỏng, cứng ngắc, tê rần, từ đầu tới cuối cô ấy chỉ hành động như một trò cười, cũng không có tác dụng gì cả, ngược lại là A Vân, không hề áp lực khi tước đoạt mạng sống của người trong căn phòng chật hẹp này.
Trường hợp này đối với cô ấy mà nói là đề toán khó, không thoát khỏi sợ hãi, nhưng đối với A Vân mà nói thì lại như cá gặp nước.
Nhưng cố tình, cô vì cô ấy nên mới tới, Đàm Tiêu Tiêu vừa nghĩ đến ánh mắt thất vọng của Vân Sở Lại, nắm tay siết chặt lại với nhau, thật ra trong lòng cô ấy hiểu rất rõ, A Vân muốn giúp cô ấy trưởng thành hơn, trở thành người có năng lực tự bảo vệ bản thân.
Là cô ấy chấp nhận thua kém, từ nhỏ đến lớn đều học cách làm một hiền thê lương mẫu, chưa từng được chạm tới đao súng gì đó.
Gã sai vặt cũng biết tình hình khẩn cấp nên nắm chặt chìa khóa trong tay, chạy rất nhanh trên đường và nhanh chóng đến hậu viện.
Ngôi đình trong hậu viện có mấy người phụ nữ ăn mặc và trang điểm lộng lẫy, mặc dù trời rất lạnh nhưng bọn họ đều mặc váy làm lộ đôi chân dài, phía trên chỉ khoác một chiếc áo choàng đơn giản, trên mặt được trang điểm tỉ mỉ, mùa đông giá rét cũng được tô điểm thêm màu sắc.
Mấy người phụ nữ này nhìn thấy gã sai vặt thì hơi nghi ngờ: "Thuận Tử, chạy nhanh như vậy là muốn đi đâu"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT