Thuận Tử lắp ba lắp bắp nói xong thì sắc mặt của Trần Y cũng tái nhợt: "Cảnh sát trưởng bị người ta bắt rồi? Ở đâu?"
"Ngay ở phía trước phòng cho khách, là cô gái cảnh sát trưởng đưa về, một cô gái đẹp như tiên nữ!" Thuận Tử mở to mắt nói, hắn nhớ lại gương mặt của Vân Sở Lại thì không kìm được mà thuận miệng nói ra, thế nhưng nói xong lại thấy Trần Y trước mặt hắn lạnh lùng cười.
Thuận Tử lập tức nghĩ đến chuyện quan trọng nên vội nói tiếp: "Di, di thái thái, cảnh sát trưởng vẫn đang chờ!"
Đôi con ngươi của Trần Y lóe lên, sắc mặt bình tĩnh nói: "Đưa chìa khóa cho tôi! Đi thôi, đi khuân đồ với tôi."
Thuận Tử vội vã gật đầu, đi theo sau bóng lưng xinh đẹp của di thái thái thứ mười tám đến phòng ngủ của Phan Thiên Bảo. Trên đường đi, bước chân của Trần Y rất vội vã khiến Thuận Tử ở sau lưng cô ta cũng thấy cảm động. Hắn biết ngay mà, nhất định là di thái thái thứ mười tám được sủng ái nhất này là người đáng tin nhất!
Thuận Tử vừa vội vừa lo nghĩ bước vào phòng theo sát Trần Y, thế nhưng chỉ trong chớp mắt, hắn bị một cơn đau tấn công, Thuận Tử chỉ kịp nghe thấy một tiếng 'rắc', hình như có một đôi bàn tay với những móng tay màu đỏ đã vặn gãy cổ hắn, tất cả đã dừng lại ngay sau đó.
Tròng mắt của Trần Y nhìn lướt qua thi thể của Thuận Tử, tung chìa khóa két sắt trong tay mình, nụ cười trên mặt cô ta vừa lạnh lùng vừa bệnh hoạn, giống như một con rắn độc trong bóng tối đang thè lưỡi: "Bà đây nhẫn nại và nén giận nhiều năm như thế cũng không phải thật sự để hầu hạ lão già đó!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT