Sau khi hắn ta nói xong, bên ngoài cũng vang lên tiếng đập cửa ầm ầm: "Cảnh sát trưởng! Cảnh sát trưởng?"
Đàm Tiêu Tiêu rùng mình một cái, hơi sợ hãi mà nhìn cánh cửa không quá vững chãi: "A Vân, làm sao bây giờ?!"
Vẻ mặt Vân Sở Lại vẫn bình tĩnh như thường, cũng không kiêng dè Phan Hiển Thạc, liếc mắt nhìn gương mặt đắc ý của Phan Thiên Bảo một cái, gương mặt mập mạp xấu xí dưới ánh sáng đỏ càng trở nên khó coi hơn, cô vẫy vẫy tay với Đàm Tiêu Tiêu: "Chị ơi, lại đây."
Thân thể Phan Thiên Bảo không ngừng run rẩy, sóng nhiệt tỏa ra từng đợt, nhưng nghe thấy giọng nói của Vân Sở Lại thì vẫn vô thức cảnh giác.
Tinh thần Đàm Tiêu Tiêu chấn động, nhanh chóng đi tới bên cạnh Vân Sở Lại: "A Vân, tôi phải làm gì bây giờ?"
Cô ấy cũng không muốn làm phế vật cái gì cũng không biết, bây giờ hai người bị vây hãm trong nhà tù, không thể để một mình A Vân xuất lực được, cô ấy cũng muốn giúp đỡ, nếu không vì cô ấy nên mới rơi vào hoàn cảnh gian nan như thế này, cô ấy sẽ càng thêm áy náy.
Trong lòng Đàm Tiêu Tiêu vừa mới hạ quyết tâm, bỗng nhiên nghe thấy Vân Sở Lại nói: "Giết hắn ta."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play