Đàm Tiêu Tiêu sửng sốt, hơi chần chừ mà nói: "Em có thể ăn được nhiều như vậy sao?"
Trong lòng cô ấy có hơi sốt ruột, biết rõ những món ăn này có vấn đề mà vẫn còn ăn, vậy lát nữa phải làm sao bây giờ? Nhưng mà, đối diện với ánh mắt bình tĩnh của Vân Sở Lại, cô ấy ép mình phải tỉnh táo lại, suy nghĩ trong đầu là chắc chắn cô có kế hoạch của riêng mình, cô ấy chỉ cần phối hợp là được.
Nghe vậy, lúc này Phan Thiên Bảo mới nhớ tới trong phòng còn có một người khác, quay đầu nhìn lại, ánh mắt có hơi miễn cưỡng, nhưng nhìn kỹ lại thì một lớn một nhỏ đều là người đẹp, nhân tiện nói: "Thân thể không khỏe sao? Nếu không thì tôi bảo người đưa cô đi gặp bác sĩ?"
Đàm Tiêu Tiêu vẫy vẫy tay, cùng vội đi qua ngồi xuống: "Không, không cần đâu, chỉ là bệnh vặt đau bụng thôi."
Cô ấy biết bây giờ tình hình không ổn, hai người bọn họ phải thời thời khắc khắc ở bên cạnh nhau, nếu không lỡ như xảy ra chuyện gì đó, không có biện pháp nào để thương lượng đối sách trước tiên, huống hồ, hai người ở cùng một chỗ thì có thể phối hợp với nhau, miễn cho bị thằng nhãi Phan Thiên Bảo này động tay động chân.
Vân Sở Lại cầm lấy đũa, nhìn bàn đồ ăn sáng, khẽ than một tiếng: "Cảnh sát trưởng, cùng ăn đi, chị nói đúng đó, một mình tôi ăn không hết được, bây giờ bên ngoài đang mất mùa, nhìn thấy lương thực bị thừa thì tôi có hơi không thoải mái."
Ý cười của Phan Thiên Bảo đông cứng nơi khóe miệng, có hơi phiền muộn, nhưng mà sự tình đã đến bước này, phải nhẫn nhịn thôi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play