Vân Sở Lại "nổi giận đùng đùng" quay trở về phòng cho khách, Đàm Tiêu Tiêu đi sát theo sau, sau khi chạy chậm vào cửa thì mới hỏi: "A Vân, cô làm sao thế? Không phải là thật sự muốn ở đây với Phan Thiên Bảo đấy chứ... cô, cô phải tính táo lên đó!"
Đàm Tiêu Tiêu hơi sốt ruột, hận không thể lay tỉnh Vân Sở Lại, chẳng lẽ cô thấy nơi này quá mức giàu có nên bị che mờ mắt rồi?
Ai ngờ Vân Sở Lại quay người lại, ánh mắt đột nhiên nhìn thẳng vào cô ấy, ánh mắt nặng nề khiến lòng người hoảng hốt.
"Sao, làm sao thế?" Đàm Tiêu Tiêu có hơi sợ hãi, cứ cảm thấy tiếp theo sau đó sẽ xảy ra một chuyện bất ngờ.
Vân Sở Lại không nói gì, bởi vì ngay lúc này cửa phòng khách đã bị gõ vang, bên ngoài truyền tới giọng của Phan Thiên Bảo.
Ánh mắt cô lạnh lẽo, sát khí nồng đậm bao phủ toàn thân trong nháy mắt: "Không được ăn cái gì hết, nhớ chưa?"
Đàm Tiêu Tiêu vội gật đầu, cô không phải người ngốc, trong giây lát đã đoán ra nguyên nhân Vân Sở Lại mượn cơ hội quay về phòng, một bàn đồ ăn kia chắc chắn có vấn đề, nói không chừng trong đó đã bị bỏ thứ gì đó, để không khiến người khác nghi ngờ nên cô mới làm như thế.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play