Triệu Hưng ở bên cạnh giật giật khóe miệng, sợ Phan Thiên Bảo nhìn thấy còn cúi đầu xuống, không biết còn tưởng rằng chủ nhân của cái đại viện cảnh thự này là cô gái kia mất, cảnh sát trưởng của bọn họ tuy rằng làm việc sắc bén, nhưng về mặt nữ sắc thì có hơi hồ đồ.
Nhưng mà một người phụ nữ xinh đẹp như thế, dù sao cũng đã bước chân vào cửa của cảnh thự rồi, còn có thể chạy được hay sao?
Hắn ta cứ ngang ngạnh cưỡng ép là được rồi, trước kia cũng không phải chưa từng tỏ ra cứng rắn, cô đáng để hắn ta cẩn thận lấy lòng như vậy sao?
Triệu Hưng vừa nghĩ như thế, chợt nghe thấy giọng nói như liếm cẩu (*) của Phan Thiên Bảo: "Đói bụng rồi phải không? Nào, ăn đi, ăn thôi, nếm thử tay nghề của đầu bếp cảnh thự chúng tôi một chút, nếu không hài lòng thì tôi lại ra ngoài tìm người, về nấu riêng cho cô, được không?"
(*) Chỉ những người cực kỳ lụy, sẵn sàng nịnh nọt lấy lòng, làm mọi việc để người kia để ý đến mình
Vân Sở Lại khẽ cười một tiếng, không nói gì, cầm đũa lên bắt đầu gắp thức ăn ở trên bàn.
Khi đũa cô chạm tới đồ ăn thì lại bỗng nhiên thu đũa lại, ánh mắt Phan Thiên Bảo lóe lóe, trái tim vốn sắp rơi xuống đất lại treo lên, có hơi cạn lời, chợt nghe Vân Sở Lại hỏi: "Cảnh sát trưởng thật sự có mười tám cô vợ bé sao?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT