Dù sao cô ấy cũng là thái thái nhà giàu, kiến thức cũng có khác biệt, the Hương Vân phải dùng cây cối và khoáng vật để nhuộm màu tơ lụa, tạo thành quần áo vừa mềm mại vừa mỏng nhẹ, mặc vào để lại cảm giác mát mẻ thoáng khí, là thứ mà nhóm thái thái nhà giàu ở xã hội thượng lưu yêu thích nhất, cực kỳ sang quý.
Vân Sở Lại hơi kinh ngạc, cô không biết về vải vóc ở những năm bốn mươi, nhưng cũng đã từng nghe qua the Hương Vân.
Ở vài chục năm sau, the Hương Vân đã thành di sản văn hóa phi vật chất, mà ở hiện tại, nó cũng là quần áo chỉ có những người có thân phận địa vị sang quý mới có thể mặc, ví dụ như phu nhân của hiệu trưởng Tưởng, yêu thích loại vải này nhất.
Một cảnh sát trưởng của cảnh thự lại có thể lấy ra được loại vải này, đủ cho thấy hắn ta không chỉ là ác bá của địa phương mà bối cảnh cũng không hề nhỏ.
Hai người mặc quần áo xong thì nữ hầu đã quay lại: "Hai vị tiểu thư, tiên sinh đang đợi rồi."
"Đi thôi." Vân Sở Lại mặc bộ sườn xám màu vàng nhạt, dáng người cô cao gầy, mặc đồ màu vàng quý phái lên người nhưng lại không át được vẻ tươi đẹp của cô, làn váy đuôi cá và giày cao gót màu trắng ngà, cực kỳ có cảm giác nghệ thuật.
Phan Thiên Bảo này còn cực kỳ đầu tư, cho người sắp xếp cả áo choàng lông thú, lông thú trắng như tuyết sáng bóng, giá cả xa xỉ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT