"Cái gì?" Kim Dung quả thực không thể tin vào tai mình, bà ta lập tức quay đầu nhìn về phía Vân Sở Lại trong vô thức thì lại đối diện với gương mặt lạnh lẽo của cô, trong thoáng chốc Kim Dung cảm thấy giống như có sét đánh, bà ta gấp gáp nói: "Không được! Cô điên rồi đúng không? Cô ta..."
Kim Dung nghiến răng nghiến lợi, muốn thét lên một câu: Cô ta chính là tội phạm giết người. Thế nhưng cuối cùng bà ta lại không dám nói, chỉ biết nắm chặt cánh tay Đàm Tiêu Tiêu, gần như khảm những ngón tay của bà ta vào da thịt cô ấy, hung ác nói: "Đi! Lẽ nào cô không có chân à?"
Đàm Tiêu Tiêu nhịn đau, cắn răng nói: "Mẹ, đoạn đường này không gần, đã không có mấy người Hà Lão Nhị nữa, hai người chúng ta chỉ là phụ nữ tay trói gà không chặt, thật sự có thể sống sót mà đến được Lục Thành à? Ngộ nhỡ... Ngộ nhỡ bị thổ phỉ để mắt đến nữa thì làm thế nào?"
Lúc nói đến những lời phía sau, giọng nói của cô ấy hơi ngập ngừng, đáy mắt cũng lộ vẻ đau xót.
Nghe vậy, Kim Dung buông tay, bà ta vẫn sợ hãi nhưng đến khi nhìn thấy Vân Sở Lại đang đứng một bên chờ đợi thì càng hoảng sợ hơn.
Thế nhưng Đàm Tiêu Tiêu cũng không để bà ta có cơ hội phản bác, cô kéo cánh tay mình ra, trịnh trọng nói: "Mẹ, nếu muốn còn sống sót mà đến được Lục Thành, gặp được Tông Hàng thì trên đoạn đường này mẹ phải nghe lời con, đừng nói những lời không nên nói, cũng đừng làm những chuyện không nên làm, mẹ hiểu chưa?"
Nói dứt lời, cô ấy cũng không để ý đến Kim Dung nữa mà quay người thu dọn đồ đạc rồi đi ngay.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play