Ngón tay anh rất lạnh, giữa lông mày lộ vẻ nghiêm túc mà chưa từng có.
"Quốc gia lâm nguy, thời đại nhiều gian khó, anh biết em có rất nhiều bí mật nhưng để có thể sống sót trong thời đại loạn lạc thế này thì anh vẫn muốn bảo vệ em. Cho dù anh không ở cạnh em, chỉ cần em cầm theo tấm huy hiệu này bước vào Phụng Tân thì sẽ có người sắp xếp mọi thứ cho em, đến lúc đó, cho dù em muốn ra nước ngoài lánh nạn hay muốn ở lại Phụng Tân sinh sống thì đều tùy em lựa chọn."
Hai mắt Vân Sở Lại nhìn chằm chằm vào một tấm huy hiệu nho nhỏ trong lòng bàn tay mình, trên đó có viết một chữ 'Hoắc' phồn thể.
Tấm huy hiệu hơi lạnh, lại làm cô sửng sốt.
"Anh đã suy nghĩ rất nhiều, thế nhưng chúng ta vì con cháu của mình mà ra trận giết giặc nên phải có quyết tâm 'hy sinh vì nước nhà và coi cái chết như được trở về'. Anh cũng không biết mình có thể ở bên em được bao lâu, chỉ mong trong tương lai em được bình an, thuận lợi." Giọng nói của Hoắc Trạm rất nhẹ và rất ấm áp.
Vân Sở Lại nhíu mày, cô chỉ cảm thấy trái tim mình đã bị một bàn tay chiếm lấy, hơi khó chịu.
Thái độ tiêu cực giống như bàn giao hậu sự thế này của Hoắc Trạm khiến trong lòng cô cũng căng thẳng hơn, lẽ nào anh không nắm chắc phần thắng?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT