Trong lòng Hướng Ngung lạnh lẽo, vèo một cái ông ta cũng đứng dậy khỏi ghế sô pha, đứng cạnh Hướng Hủy Gia đang đờ đẫn, nụ cười trên mặt ông ta cứng ngắc: "Tám vạn đại dương, đúng là phải tám vạn đại dương! Thiếu soái yên tâm, tôi trở về thì lập tức sai người đưa đến ngay!"
Hoắc Trạm cũng không nói quá nhiều lời làm khó dễ ông ta, anh chỉ gật đầu nói: "Rất tốt! Vậy Hướng tiên sinh trở về đi! Nghiên Thanh sẽ ở đây chờ."
Một câu nói như ban lệnh đặc xá, Hướng Ngung lập tức kéo Hướng Hủy Gia chạy như điên ra ngoài, dáng vẻ kia không khác gì đang bỏ trốn.
Nụ cười trên mặt Hoắc Trạm dần rút lại, anh nhìn về phía Hoắc Nhất, Hoắc Nhất gật đầu rất khẽ mà rất khó nhận ra, sau đó đã quay người đi theo.
Từ đầu đến cuối Vân Sở Lại chỉ đứng ngoài quan sát mà không nói nhiều thêm một câu, trước kia đều là cô bị Hoắc Trạm làm khó dễ, bây giờ lại có cơ hội đứng bên ngoài làm người thứ ba nhìn anh cay nghiệt với người khác, cảm giác này... À... Rất kỳ diệu.
"Không lạnh sao?" Hoắc Trạm thu hồi ánh mắt, anh nhìn về phía Vân Sở Lại, vẻ mặt vốn đang sa sầm đã chuyển thành ôn hòa.
"Anh sợ Hướng Ngung bỏ chạy à?" Vân Sở Lại nhìn thoáng qua bên ngoài, lúc này cha con nhà họ Hướng đã ngồi lên xe và nhanh chóng rời đi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT