Tất nhiên Phụng Tân cũng có thể chi ra số tiền kia, thế nhưng lúc này đã có người đưa đến cửa thì Phụng Tân cần gì phải tự móc tiền túi?
Vành môi của Hoắc Trạm trở nên sắc bén, giọng nói lạnh lẽo: "Hướng đại tiểu thư, cô không cần con ngươi của mình nữa sao?"
Hướng Hủy Gia giật mình nhưng rất khó chịu, còn gì đau đớn hơn khi bị người đàn ông mình thích tấn công vì muốn che chở cho một người phụ nữ khác? Cô ta đã nói những gì? Lẽ nào những gì cô ta nói không phải sự thật sao? Rõ ràng trước kia Hoắc Trạm không phải như vậy!
Hoắc Trạm đột nhiên trở nên lạnh lẽo, tàn nhẫn khiến Hướng Ngung tỉnh táo lại, ông ta phải đè nén sự khó chịu trong lòng mình xuống, nặn ra một nụ cười: "Thiếu soái, tám vạn đại dương quả thực rất nhiều, nếu nhà họ Hướng thật sự táng gia bại sản vì tương trợ thì chỉ sợ cũng khó ăn nói với Hoàng Lăng Xuyên bên kia, nói thế nào thì Hoàng Lăng Xuyên cũng là con rể nhà họ Hướng, ngài xem... Làm chuyện gì cũng phải nói đến thân sơ xa gần, đúng không?"
Sự thăm dò trần trụi này khiến khóe miệng Vân Sở Lại co rút một cái, hóa ra ông ta xem như cô không tồn tại à?
Hướng Ngung uyển chuyển nói lời này nhưng cô cũng đâu phải người chưa từng trải mà làm càn làm bậy, tất nhiên cô cũng nhận ra ẩn ý trong lời nói của ông ta, ông ta cũng có thể lấy ra tám vạn đại dương này nhưng với điều kiện tiên quyết là Hoắc Trạm phải đồng ý làm con rể của ông ta.
Cô có thể nghe ra thì tất nhiên một người từng quen lôi kéo khắp nơi ở Phụng Tân như Hoắc Trạm cũng có thể nghe ra.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play