Vân Sở Lại lặng lẽ nhìn sang Hoắc Trạm một cái. Thế mà Hoắc Trạm đã đoán đúng rồi, Hướng Ngung đúng là đến đây để đầu quân.
Chẳng qua thái độ miệt thị của anh đã hoàn toàn giẫm lên mặt mũi của cha con nhà họ Hướng, anh đúng là không sợ đắc tội với người ta, cho dù nhà họ Hướng vô dụng thì cũng là đầu sỏ ở Hứa Đô này.
Mặc dù Hướng Ngung không biểu hiện ra ngoài mặt rõ ràng như Hướng Hủy Gia nhưng cũng có thể nhìn thấy rõ vẻ ngột ngạt ở đáy mắt ông ta.
Đàn ông nói chuyện, phụ nữ không có năng lực quan sát còn muốn ở lại nghe những chuyện thế này, xem ra đây cũng chỉ là người phụ nữ xuất thân từ một nơi nhỏ bé nào đó, chỉ biết lấy nhan sắc mê hoặc đàn ông mà không tự biết, phụ nữ thế này cũng có thể bước vào Phụng Tân trở thành thiếu phu nhân sao?
Hướng Ngung lặng lẽ đánh giá Vân Sở Lại không điểm, ông ta cảm thấy nếu so sánh với con gái nhà mình thì người phụ nữ này ngoại trừ gương mặt xinh đẹp ra cũng không có ưu thế nào khác.
Hoắc Trạm thu hết biểu cảm của hai cha con bọn họ vào mắt, anh hơi nhếch khóe môi: "Hướng tiên sinh quả nhiên là người thức thời. Nếu đã như vậy thì tôi cũng không khách sáo với ông, tôi muốn con số này. Lương thực, thuốc men, có bao nhiêu cần bấy nhiêu, tôi không kén chọn."
Hoắc Trạm ra dấu, ngón tay thon dài của anh giống như bút của phán quan phán quyết phòng tuyến cuối cùng trong lòng Hướng Ngung.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT