Nghĩ như vậy, Hoắc Nhất dùng khuỷu tay khều khều Hoắc Thất còn đang im lặng không nói gì.
"Lão Thất, cậu nhìn những người này xem, cung kính với cô Vân như thế, mà còn không cung kính với thiếu soái của chúng ta như vậy, sớm bảo bọn họ lẫn vào bốn vạn quân Tứ Tượng kia rồi nói ra những điều ác mà cha con Hoàng Tu Bá đã làm, bọn họ lại cứ muốn gặp cô Vân trước, chậc chậc."
Trong hòng Hoắc Nhất rất là bất mãn, hy vọng Hoắc Thất có thể đứng ra nói vài câu, anh ấy cũng có địa vị trong lòng mấy ngàn người này đấy.
Lúc nãy anh ấy đã thấy rồi, vừa ra khỏi thành tìm được những người này thì ai nấy đều nói một câu "Hoắc Thất tiên sinh", không ngờ Hoắc Thất từ trước đến giờ ít nói, không có gì thú vị lại có thể gia nhập được vào trong một chi đội, trở thành "tiên sinh" đáng kính trong miệng người ta.
Hoắc Nhất cảm thấy nhóm người này cũng không đáng ghét đến thế, ít nhất là khá tinh mắt, biết Hoắc Gia quân của bọn họ lợi hại.
"Đến đây là tốt rồi." Vân Sở Lại gật đầu, liếc mắt đánh giá những người đứng ở khắp biệt thự, đều là những người cô mang tới từ nơi đóng quân, ngược lại là hơn năm trăm người mà quát tháo muốn mang đi thì không thấy đâu.
Cô nhìn về phía Hoắc Trạm, hơi nghi hoặc: "Những người còn lại đâu? Nói thông hết rồi chứ?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play