Quách Nhất Vọng cũng liếc mắt nhìn Vân Sở Lại một cái, trịnh trọng nói: "Tôi hy vọng thiếu soái đừng bao giờ phụ lòng thiếu phu nhân."
Vừa rồi anh ấy đã nhìn thái độ của Hoắc Trạm ở trong mắt, rõ ràng là dáng vẻ rất khinh thường thiếu phu nhân, nghĩ lại những tin tức nghe được dọc đường đi, biết thiếu phu nhân có xuất thân không cao, có lẽ quen biết thiếu soái cũng là ngoài ý muốn, trong lòng sẽ không khỏi cảm thấy khó chịu.
"Thiếu phu nhân là ân nhân cứu mạng của chúng tôi, không có cô ấy thì sẽ không có chúng tôi, chúng tôi cũng sẽ không đánh thắng trận được! Tuy rằng cô ấy chỉ là một cô gái, nhưng còn anh dũng hơn đấng nam nhi! Cô ấy xứng đáng với người tốt nhất, hẳn nên được đối xử một cách tốt nhất."
"Thiếu soái, những người như chúng tôi đã sớm không còn quan tâm đến sống chết nữa rồi, nguyện ý để thiếu phu nhân sai sử như thiên lôi chỉ đâu đánh đó, đấu tranh anh dũng, theo cô ấy đi đánh giặc, giết quỷ Nhật! Các người nói muốn chúng tôi lẫn vào trong quân Tứ Tượng, nói ra những điều ác mà bọn người Hoàng Lăng Xuyên đã làm, chúng tôi đồng ý, chúng tôi cũng không muốn các chiến hữu cứ mãi ngu trung, bọn họ nên vì quốc gia và nhân dân mà chiến đấu, chứ không phải vì một kẻ tư lợi."
"Nhưng tôi không tin tưởng ngài, tôi chỉ tin tưởng thiếu phu nhân, chi đội này, tôi hy vọng thiếu soái và thiếu phu nhân cùng nhau quản lý."
Quách Nhất Vọng nói rất có khí phách, khi nói đến những lời cuối cùng thì hơn ngàn người dưới tay đều đứng thẳng lưng, nhìn chằm chằm Hoắc Trạm.
Bọn họ chỉ là một đám tôm tép nhỏ bé, thật sự không có tư cách bàn bạc yêu cầu với thiếu soái của Phụng Tân, mà một khi bọn họ quay về với quân Tứ Tượng, bị Hoắc thiếu soái thu về dưới trướng thì sau này thiếu phu nhân thật sự không còn người có thể dùng nữa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT