Vân Sở Lại tự nhủ trong lòng mình, cô lạnh lùng liếc sang Hoắc Trạm, bắt đầu đọc thần chú với anh: Nguyền rủa anh cô đơn.
Đối diện với ánh mắt của Vân Sở Lại, môi Hoắc Trạm mím chặt, sự nặng nề sâu kín trong mắt anh khó mà phân biệt được.
Anh không thể phủ nhận cho dù trong lòng anh biết rõ Vân Sở Lại không phải một người phụ nữ thích hợp bước vào Phụng Tân nhưng khi gặp lại cô ở Hứa Đô này, trái tim anh bắt đầu rung động, mặc dù anh đã cố gắng khắc chế bản thân, tự nhủ mình không được để ý đến người phụ nữ đầy bí mật này.
Anh biết rõ đây là hành động không lý trí, đây không phải dấu hiệu tốt nhưng vẫn muốn xua tan mây mù để nhìn rõ cô.
Hoắc Trạm im lặng khiến Vân Sở Lại căng thẳng hơn trong vô thức, cô khẽ cau mày, nói: "Cho dù ngài vì điều gì thì tôi đều phối hợp với ngài nhưng ngài cũng không thể trách lên đầu tôi! Tiếp theo chúng ta có thể nói đến chuyện chính đáng chưa?"
Cô không muốn lãng phí quá nhiều thời gian vì loại chuyện nhỏ này, nói ra thì người đến theo dõi vừa rồi cũng không có ác ý, nếu không, nhìn thấy hai người bọn họ đang hôn nhau ở đây thì đã nổ súng từ lâu, còn đứng bên ngoài quan sát sao?
Hoắc Trạm biết mình không thể nghe được lời mình muốn nghe rồi, ánh mắt anh trở nên lạnh lùng, xa cách, hỏi thẳng: "Cô nghi ngờ Lãnh Tùng Sinh à?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT