Thấy Vân Sở Lại đã không còn hỏi đến chuyện vừa rồi nữa thì vẻ mặt Hoắc Trạm lại có vẻ buồn bực, khuôn mặt trở nên lạnh lẽo, căng cứng.
Hoắc Nhất đứng một bên hiểu rõ một số chuyện, biểu cảm trên mặt rối loạn, anh ấy chỉ dám cúi thấp đầu, chỉ sợ thiếu soái nhà mình phát hiện.
Đại soái phái người đến nhìn chằm chằm, thiếu soái làm như vừa rồi thì nói không chừng cô Vân lập tức bị 'mời' về Phụng Tân mà không rõ lý do, đến lúc đó, ách... Nghĩ đến cảnh náo nhiệt trong phủ đại soái Phụng Tân, da đầu Hoắc Nhất cũng tê dại.
Anh ấy cẩn thận ngẩng đầu nhìn biểu cảm trên mặt Hoắc Trạm, rồi nhanh chóng rủ mắt xuống, không dám nhìn nữa.
Hoắc Nhất cười khổ một tiếng, trong lòng điên cuồng phất cờ reo hò cổ vũ thiếu soái nhà mình. Thế nhưng xem như anh ấy đã biết rõ cô Vân thật sự không có cảm giác gì với thiếu soái của mình cả, cô gái nhà người ta vừa bị lợi dụng như thế lại không nói nhảm một lời nào, không cần nghĩ cũng biết như thế có nghĩa là gì.
Nghĩ đến đây, Hoắc Nhất thật sự khâm phục Vân Sở Lại, nếu là một cô gái khác rơi vào tình huống thế này, nói không chừng người ta đã đòi sống đòi chết yêu cầu danh phận gì đó. Thế nhưng Vân Sở Lại thì sao? Vẫn bình tĩnh, giống như người bị lợi dụng không phải cô mà chính là thiếu soái của bọn họ vậy.
Cảm giác này thật sự quá kỳ lạ! Hoắc Nhất không kìm được mà rùng mình một cái.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT