Hoắc Trạm khẽ cười một tiếng, ngón tay thon dài gõ lên tờ giấy viết thư trên mặt bàn: "Làm sao cô biết?"
Vân Sở Lại mấp máy môi: "Trước đó tôi đã chẩn trị cho ông ấy, vết thương trên người ông ấy đúng là rất nặng, trong đó có rất nhiều vết thương bị tái phát do vết thương cũ năm xưa, bao gồm cả một con mắt đã bị mù của ông ấy, xem xét tình trạng của nó thì có thể thấy vết thương này đã có từ mấy tháng trước rồi."
"Tôi đã hỏi thăm Lương Mãn Thương, anh ta nói bởi vì Long Đô bị tiêu diệt mà mắt của Lãnh Tùng Sinh bị mù, rõ ràng thời gian không khớp."
"Cộng thêm lời Lãnh Tùng Sinh đã nói với tôi, hung thủ thật sự tiêu diệt Long Đô là Vương Di Phong, một bác sĩ ngoại khoa đã lẩn trốn nhiều năm ở huyện An Bình thì càng khiến tôi nghi ngờ nhiều hơn. Tin tình báo từ chiếc điện đài kia chỉ chuyển đi một nửa, giống như trong lúc vội vàng đã bị cắt đứt, thế nhưng trong tình hình đó Lãnh Tùng Sinh lại không tiêu hủy chiếc điện đài kia mà còn để nó rơi vào tay Tứ Tượng quân, sau đó lại rơi vào tay quân Nhật."
"Cứ xem Vương Di Phong là một tên gian tế thật sự đi, thế nhưng anh ta chỉ nửa đường mà gia nhập Long Đô, còn cố ý nói bản thân mình sớm muộn gì cũng sẽ ra đi, vậy làm sao Lãnh Tùng Sinh lại tín nhiệm anh ta như thế, cả chuyện về chiếc điện đài cũng nói cho anh ta biết, để anh ta chuyển tin tình báo?"
"Cho dù là vết thương hay những lời giải thích của Lãnh Tùng Sinh đều có điểm không thỏa đáng."
"Chỉ là nếu ngài đã điều tra và xác định Lãnh Tùng Sinh có vấn đề, vậy rất có thể ông ấy không phải Lãnh Tùng Sinh thật sự, mà chỉ là một kẻ giả mạo, thế nhưng làm sao có thể dễ dàng tìm thấy một người giả mạo giống nhau đến thế?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT