Vân Sở Lại nhìn thoáng qua Lâm Bảo Muội đang yên lặng không nói gì, cô biết đối với Liên Đảng mà nói, tàn nhẫn, thích chém giết không phải cách thức mà bọn họ có thể tiếp thu, vì lát nữa hai người còn phải phối hợp với nhau, cô ngẫm nghĩ, cuối cùng vẫn giải thích một câu.
"Vừa nãy lúc hắn ta ra tay cũng không hề mềm lòng, phàm là tôi phản ứng chậm một chút thì người chết chính là chúng ta."
Nghe xong lời giải thích này, vẻ mặt Lâm Bảo Muội mới hơi hòa hoãn lại, khẽ than một tiếng: "Cũng sắp đến hàng rào rồi, chúng ta đi thôi."
Hai người bước qua thi thể của tên sơn phỉ, tiếp tục đi về phía sơn trại của thổ phỉ, nơi này ở ngay sát chỗ sâu trong khe núi.
Không biết đi được bao lâu, một loại hàng rào được dựng bằng cột gỗ xuất hiện trong tầm mắt Vân Sở Lại, tiếp tục đi vào sâu thêm một chút, chính là một loạt nhà ở bằng gạch nung chằng chịt, như thể hình thành một ngôi làng nhỏ.
Vân Sở Lại hơi kinh ngạc, thật sự không ngờ cái gọi là sơn trại thổ phỉ lại chẳng khác gì một ngôi làng bình thường.
Lâm Bảo Muội nhìn thấy sơn trại phía xa xa, nhỏ giọng nói: "Đồng chí, đây chính là tường rào của thổ thỉ ở trước sơn trại, lão đại trong này tên là Trương Đại Hổ, vốn cũng là lương dân ở làng kế bên, nhưng trước chiến tranh lại đắc tội dân cờ bạc ở trong sòng bạc, cả nhà đều bị giết sạch, sau khi hắn ta chạy trốn thì hắn ta vào trong sơn trại này làm cướp, hành sự rất ngông nghênh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT