Cô từng xâm nhập vào trong hang hổ ở huyện An Bình, đương nhiên biết mùi vị của việc bảo hổ lột da, muốn làm tốt thì phải một chiêu giết chết, làm không tốt thì sẽ thua hoàn toàn, nhưng bây giờ cũng không còn cách nào tốt hơn.
Tình hình của huyện An Bình lúc đó với lúc này khác nhau rất lớn, dù sao chỉ nói về mặt nhân số thôi thì đã cách biệt một trời rồi.
Cô còn có một chiếc thẻ lực lượng nữa, chỉ cần nắm chắc thời cơ, nói không chừng thật sự có thể tiêu diệt sạch những người trong sơn trại này.
Lâm Bảo Muội nhìn thấy vết máu đã đông lại trên thái dương của Vân Sở Lại, cắn răng nói: "Nhưng mà cô... trên người cô còn có vết thương!"
Vân Sở Lại nâng tay sờ vết thương trên thái dương, cười khẽ, lắc đầu nói: "Không sao, như vậy có khi cũng tốt."
Bây giờ lưu dân ở khắp nơi, cô chỉ cần ngụy trang thành cô gái đáng thương bị cha mẹ bán đi, đi nhầm vào trong rừng núi, còn không cẩn thận bị thương nặng, chỉ nghĩ rằng cái hang thổ phỉ này là một thôn làng bình thường, có thể ngủ nhờ lại một đêm, ngược lại còn giảm bớt lòng phòng bị của bọn chúng.
"Nhưng mà..." Lâm Bảo Muội vẫn còn đang băn khoăn rất nhiều, thật sự không muốn để cho Vân Sở Lại gặp nguy hiểm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play