Hai người nhanh chóng đi được khoảng chừng nửa giờ, cuối cùng cũng thấy một bóng dáng xuất hiện.
Vân Sở Lại thở phào nhẹ nhõm một hơi, chợt nâng tay lên, bóp cò súng, viên đạn bắn ra, lập tức bắn trúng khuỷu chân của tên sơn phỉ, hắn ta hét thảm một tiếng rồi ngã phịch vào trong tuyết, ôm chân không ngừng kêu rên.
"Trúng rồi! Đồng chí, cô bắn súng chuẩn thật đấy!" Lâm Bảo Muội ngạc nhiên mà nhìn Vân Sở Lại, vẻ mặt rất tin phục.
Vân Sở Lại lắc lắc đầu: "Trước tiên đi xem tên sơn phỉ kia đã, hỏi thử tình hình cụ thể trong sơn trại xem."
Vừa rồi cô có thể bắn một phát chết luôn tên sơn phỉ kia, nhưng cô cũng chỉ được nghe mấy người Lâm Bảo Muội nói qua về tình hình trong sơn trại, không thể cam đoan có bao nhiêu phần trăm chính xác, dù sao bọn họ cũng chẳng phải người trong sơn trại.
Trước mắt thì cách ổn thỏa nhất là kiếm một sơn phỉ để hỏi chuyện, xác định lại một chút.
"Được!" Lâm Bảo Muội có thể làm được tiểu đội trưởng của đội nữ du kích, coi như là cũng có chút bản lĩnh điều tra truy hỏi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT