Tống Quế Anh chưa lên tiếng thì Lý Đình Đình thở hồng hộc đã đặt mông ngồi trên mặt đất, tức giận nói: "Tôi đã mệt từ lâu rồi, nếu không do cô còn chưa tỉnh ngủ thì đã dừng lại nghỉ ngơi từ sớm rồi, cô còn không biết xấu hổ mà nói, cô không thấy áy náy sao?"
Cô ta vừa nói chuyện, vừa đảo ánh mắt oán hận sang Tống Quế Anh và Hoắc Trạm, thầm mắng một tiếng: Hoàn toàn xem Vân Sở Lại kia thành bảo bối!
Vẻ mặt Tống Quế Anh không vui, bà ấy quát lớn: "Đình Đình, con nói cái gì đó?"
Lý Đình Đình còn muốn mở miệng thì Vân Vĩnh Ân đã trừng mắt nhìn cô ta.
Mặc dù anh ta chỉ ở rể nhà họ Lý nhưng bởi vì đầu óc anh ta nhanh nhạy nên sau khi học được tay nghề từ Lý Lão Hán thì nhanh chóng tiếp nhận việc làm ăn trong cửa tiệm, vì vậy ở nhà họ Lý, anh ta không phải không có địa vị, lời nói vẫn có trọng lượng.
Vân Sở Lại làm như không nghe thấy mấy lời bóng gió của Lý Đình Đình, cô quay đầu cầm đồ trên xe bò.
Đầu tiên cô cầm cái trát* nhỏ đặt trên mặt đất, nói với Hoắc Trạm: "Anh Nghiên Thanh ngồi ở đây nghỉ ngơi một lát, để em đi nấu cơm!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT