Sắc mặt Tống Quế Anh thay đổi, khóe miệng mím chặt đi sang hướng khác, không chạm vào túi lương thực.
Bà ấy biết con trai mình ở rể nhà họ Lý, người làm mẹ như bà ấy đúng là đã không còn mặt mũi cầm đồ của nhà họ Lý, thế nhưng túi lương thực kia rõ ràng là Vân Sở Lại đưa, hành vi này của Lý Đình Đình khiến bà ấy thất vọng vô cùng.
Sắc mặt Vân Vĩnh Ân không hề dễ coi, anh ta nhíu mày: "Cô nói cái gì đó?"
Lý Đình Đình hoàn toàn không cảm thấy mình đã nói sai, cô ta vẫn cứng cổ nói: "Chỗ của em gái nhiều lương thực như vậy, còn tôi chỉ có bấy nhiêu đây, mẹ có thể ăn chung với Vân Sở Lại thì vì sao còn muốn tranh giành với chúng ta?"
Những lời cô ta nói hoàn toàn không có lương tâm, mà càng không có ý nể mặt Tống Quế Anh.
Đừng nói là Vân Vĩnh Ân mà đến lão Lý ngồi một bên cũng không nghe nổi nữa, ông ta nhíu mày quát: "Đình Đình!"
Môi Lý Đình Đình co rút, cô ta cắn răng nói: "Con nói sai sao? Nhà chúng ta nhiều người như vậy, bọn họ chỉ có hai người, làm sao ăn hết nhiều lương thực như thế? Mẹ, mẹ thông cảm cho mấy người chúng con đi! Mẹ đến chỗ của em gái đi!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play