Mấy người vội vã đánh xe bò, đẩy xe đẩy rời khỏi cửa tiệm làm mộc Lý Ký.
Trên đường phố vắng vẻ, không có người ở, có thể đi thì người ta cũng đã rời đi rồi, khắp nơi trên con đường mờ tối là ván gỗ và đá nằm ngổn ngang.
Vân Sở Lại mím môi, trong lòng nặng nề, cô còn nhớ rõ dáng vẻ huyện An Bình khi vào mua lương thực, trên đường phố lúc đó nhiều người qua lại, bên ngoài cửa tiệm lương thực là một hàng dài người xếp hàng, mặc dù không tính là phồn hoa nhưng ít nhất vẫn rất náo nhiệt.
Lý Đình Đình khóa cửa, sờ lên cánh cửa, trong mắt lộ nỗi buồn.
Vân Vĩnh Ân hít sâu một hơi, thúc giục nói: "Được rồi, đi thôi!"
Anh ta đâu phải người ngu, mà trái lại anh ta còn khôn khéo hơn nhiều người bên ngoài.
Quân Nhật chết nhiều như vậy, bọn họ có thể nuốt trôi cơn giận này sao? Nói không chừng sẽ có một đội quân khác bỗng đánh đến, vì vậy anh ta không muốn ở lại huyện An Bình, cho dù đoạn đường chạy nạn đến khu vực của chính phủ có khổ cực thế nào thì cũng tốt hơn chết trong tay quân Nhật.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT