Một đoàn người của thôn Vân Gia chạy nạn rất khác với các đoàn dân chạy nạn khác, nam nữ đều có mặt, bọn họ chính là mối phiền phức, có thể trên đường cũng không yên ổn, chắc chắn thời gian sẽ bị kéo dài hơn, đoán chừng còn chưa kéo đến Lục Thành thì quân Nhật đã đánh đến rồi.
Vân Sở Lại chưa quên, lần đầu tiên Lục Thành bị bao vây cũng vào mấy tháng sau thôi.
Tất nhiên cô càng không thể nói mấy lời này với Hoắc Trạm, ngoại trừ rước lấy nghi ngờ thì không có bất kỳ lợi gì.
Cô lười quan tâm đến mục đích cuối cùng của Hoắc Trạm, tóm lại sau khi yểm trợ anh đến Lục Thành thì mỗi người một ngả.
Lúc này, Tống Quế Anh cõng Lý Hương Nhi đã ngủ say đi ra, sau đó là Vân Vĩnh Ân đi đến, đẩy chiếc xe đẩy ở trong góc ra, đặt tất cả bao lớn bao nhỏ lên trên, trong đó có một túi lương thực chính, những gì quý giá nhất được đặt dưới mấy túi hành lý.
Lý Đình Đình cũng đi ra, cô ta đã thay quần áo khác, trên đầu trùm khăn màu xanh, cô ta quay đầu nói chuyện với Lý Lão Hán phía sau cùng: "Cha, cha lên xe ngồi ôm Hương Nhi."
Lý Lão Hán khẽ gật đầu, cắm tẩu thuốc trong tay vào phía sau lưng, bò lên xe đẩy.
Tống Quế Anh cẩn thận đưa Lý Hương Nhi vào ngực ông ta, lại thuận tay cầm chăn bông đắp lên người cô bé.
Sau khi đã chuẩn bị xong tất cả, Tống Quế Anh mới nhìn về phía Vân Sở Lại và Hoắc Trạm: "Chúng ta đi thôi!"

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play