Lương thực chính như lúa mì, gạo cần thời gian sinh trưởng dài, vừa ít vừa quý giá.
Phần lớn cây lương thực phụ và hoa màu đều được thu hoạch vào mùa thu, có thể chịu khô hạn cằn cỗi, thời gian sinh trưởng chỉ bằng một nửa của cây lương thực chính, người dân vất vả cũng không nỡ ăn lương thực chính.
Hầu hết bọn họ đều dùng lúc mì và gạo để đóng thuế cho quân sự, còn bản thân họ tồn tại đều nhờ vào ngũ cốc mùa thu.
Lương thực chính rất quý giá, ban đầu cô cũng không có ý định mua loại này, nếu không nhờ phát hiện ra hầm chứa lương thực kia thì cô cũng không thể ăn được loại lương thực chính này.
Lúc đó, trong hầm chỉ có cô và Lương Mãn Thương, cô không thể cầm đi quá nhiều, dưới tình trạng sức lực hữu hạn thì tất nhiên cô đã chọn lương thực chính.
Trong lòng Tống Quế Anh bối rối, bà ấy đã sống nhiều năm như vậy nhưng được ăn lương thực chính cũng chỉ vài lần, bây giờ trong tay lại cầm số lượng nhiều thế này khiến bà ấy không nỡ ăn, thế nhưng khi đối diện với ánh mắt khích lệ của Vân Sở Lại, Tống Quế Anh gật đầu, miễn cưỡng vào nhà bếp.
Lúc này bên ngoài bỗng có tiếng gõ cửa.
Vân Sở Lại nhíu mày, hiện tại cô rất sợ tiếng động này.
Cô hít sâu một hơi, bước qua bậc cửa, vừa bước ra khỏi cửa thì nhìn thấy một người lính của Hoắc Gia Quân bưng một khay quần áo.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT