Thanh Vũ nằm thoi thóp trong lồng, nó sắp chết đói.
Chiếc lồng nhốt nó làm bằng dây thừng mềm, đan dày đặc, rất chắc chắn mà không sợ nó làm hỏng đôi cánh vì va đập. Nó biết mình sắp chết rồi, sau khi chết còn bị vặt lông, bị con người giống cái đáng ghét kia lấy để gắn lên đầu làm đồ trang sức khoe mẽ! Nếu không phải con người kia còn định nuôi nó, có khi nó đã bị vặt lông từ lâu rồi.
Nhưng sao nó có thể sống như vậy? Nó biết mẹ và anh chị em nó, đã bị con người kia giết hại!
Thật đáng ghét! Thật hối hận khi không nghe lời mẹ. Con người đúng là rất đáng sợ. Nhưng, không phải ai cũng đáng sợ.
Thanh Vũ cố sức mở mắt, nhìn ra ngoài qua khe hở dây thừng, yếu ớt nhìn con người giống cái đáng ghét kia đang lấy roi đánh người hầu của nó, chỉ vì ban nãy cô hầu định thả nó bay đi. Sức roi vung xuống cùng với vệt máu bắn ra khiến Thanh Vũ hơi hoa mắt. Không được, nếu cứ tiếp tục, người hầu của nó bị đánh chết mất!
“Con tiện nhân này! Biết bản tiểu thư thích Điểm Thúy mà dám giấu chim trả không giao nộp, nói mau! Ngươi định làm gì hả?”.
... Gì đây? Vì sao tự nhiên nó lại nghe hiểu tiếng người thế này?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play