“Hôm nay cô tiểu thư kia hình như rất vui, tính tình dáng không khó chịu, có phải được tình lang dỗ dành nên vui không?”.
“Gì chứ! Tôi nghe nói cô tiểu thư đó thuê người bắt được vài con chim. Không phải để nuôi đâu, mà để vặt lông đấy. Chậc chậc, tàn nhẫn thật! Còn bắt tôi đi thu dọn xác chim cơ. Trong đạo quán mà dám làm những việc đó, nghiệp chướng...”.
“Đang yên đang lành sao lại đi vặt lông chim?”
“Nghe đâu là để làm đồ trang sức gọi là Điểm Thúy. Tôi có ngó thử, những cái lông đấy đúng là đẹp thật. Xanh biêng biếc luôn, có cả lông mềm màu xanh bạc, phối hợp với nhau thì chắc phải đẹp lắm”.
Lục Kiều đứng ngoài hành lang nghe được đến đây, nhớ ra Thanh Vũ bay đi từ sáng vẫn không về, cuối cùng không nhẫn nhịn được, chạy ra ngoài hỏi gấp: “Đại nương, có thể kể chi tiết cho cháu được không?”.
Hai bà cô kia đang tán chuyện, không ngờ lại có người đến nghe, bèn mỗi người một câu kể lại, nhưng chẳng có câu nào hữu ích được một chút. Lục Kiều càng nghe càng sốt ruột, chỉ hận không thể xông thẳng đến trước mặt tiểu thư để hỏi. Cô không nên bất cẩn như vậy, Thanh Vũ vốn là động vật tự do, không phải vật nuôi, giờ nó quen với sự chăm sóc của cô rồi, khi gặp phải người khác sẽ không biết đề phòng. Thanh Vũ lại còn có một bộ lông đẹp đến thế, kẻ đẹp là kẻ có tội... Lục Kiều càng nghĩ càng sợ hãi, vội vàng chào tạm biệt hai bà cô nhiều lời, xông vào Huyền Cơ Trai định chất vấn tiểu thư nhà mình. Vừa đến cửa, đã nghe thấy tiểu thư đang tiếp đãi những người thợ của Châu Bảo Lâu trong trai, tiếng nói chuyện loáng thoáng vọng ra.
“...Ông nói gì? Từng này lông vẫn không đủ để làm một chiếc trâm? Số lông này không đạt đẳng cấp Điểm Thúy? Rõ ràng là chất lông màu lông giống nhau mà!”. Đó là giọng nói cuống quýt của tiểu thư.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play