“Từ một linh vật thích ban sự giàu có cho người khác, giờ lại biến thành một tà vật thích nhìn người ta sa đọa vì giàu có... Hừ, viên Thương Ngọc Tảo này thì ra ở đây.” Một giọng nói đều đều vang lên trong phòng của bác sĩ, nếu như Thang Viễn ở đây, chắc chắn sẽ kêu lên đây chính là vị đại sư huynh bắt sư phụ cậu phải ném cậu ra ngoài.
Triệu Cao ngắm nghía viên Thương Ngọc Tảo ở trên tay con mèo chiêu tài, không rõ người nhặt được viên Thương Ngọc Tảo này có biết sự tình của nó không. Nếu không, vì sao lạt biết đặt nó lên trên tay con mèo chiêu tài này?
Nhưng, hắn nhìn xung quanh căn phòng chật đến nỗi chỉ vừa đủ xoay người, tự cười bản thân.
Hắn quá đa nghi rồi, có lẽ chỉ là trùng hợp.
Triệu Cao lấy viên Thương Ngọc Tảo không hề khách sáo, hoàn toàn chẳng cảm thấy xấu hổ chút nào khi tự tiện lấy đồ người khác. Dù sao nó cũng là thứ tà vật, hắn lấy đi hạt châu này, người kia phải cảm ơn mới đúng!
Hắn quay người bỏ đi, không hề nhận ra, trong một chiếc giỏ tre ở góc phòng, có mệt con rắn nhỏ màu trắng đang cuộn chặt mình ở đó, nhìn hắn run rẩy.
Triệu Cao rời đi không được bao lâu, bác sĩ và Thang Viễn đã về.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT