Năm 300 sau Công Nguyên.
Lục Châu đứng trên tầng đỉnh lầu Sùng Ỷ, nhìn mặt trời chiều đang ngả dần về tây, trên gương mặt tuyệt mĩ là một sự bình thản đến chết chóc. Nàng nghe thấy có tiếng bước chân theo nhịp điệu ở cầu thang đằng sau, không quay đầu lại, nàng chỉ khẽ hỏi: “Cậu ta đi chưa?”.
Người đi lên lầu là nhạc sư. Gã đến nhà họ Thạch đã sáu năm, nhưng gương mặt vẫn trẻ trung như ngày nào, không hề có chút gì thay đổi.
Lục Châu cũng như vậy.
Có điều một người thì luôn nấp sau người khác, một người thì dù được coi là người đẹp đệ nhất Lạc Dương, nhưng mỗi khi gặp người khác đều tươi tắn rực rỡ, người ta đều nghĩ rằng nàng son phấn điểm trang nên thế.
“Đi rồi.”
Nhạc sư trả lời bình thản, nhưng trong mắt vẫn có nỗi đau buồn không che đậy được.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT