Trời như thể thủng một lỗ lớn, những hạt mưa to cỡ hạt đậu trút xuống rào rào, thỉnh thoảng còn có thể thấy một vệt chớp chạy ngang qua tầng mây đen dày, sau đó vang lên tiếng sấm rền từ phía xa xa.
Chiếc xe bệnh viện vừa dừng lại, bác sĩ đã mở cửa xe, mở chiếc ô trong tay, quay lại che cho Thang Viễn nhảy từ trên xe xuống, dắt cậu chạy nhanh vào nhà.
Vào đến sảnh, gấp ô bỏ vào túi nilon cầm trên tay, bác sĩ kiểm tra xem Thang Viễn có bị dính mưa không, thấy không vấn đề gì, mới dặn dò cậu ngoan ngoãn ngồi yên trong nhà khách, còn mình thì quay ra sắp xếp chỗ ở cho nhân viên.
Họ được mời đến đại học Minh Đức để kiểm tra sức khỏe cho sinh viên, mỗi năm bệnh viện họ đều có rất nhiều hạng mục như vậy, đặc biệt là vào mùa khai trường. Đại học Minh Đức có bệnh viện của riêng mình, không cần phải vận chuyển thiết bị đến, nhưng bởi vì nằm ở ngoại ô, cần đoàn bác sĩ bệnh viện đến vào tối hôm trước, nên nhiều người không thích đi công tác ở đây.
Bác sĩ được phân công vào nhiệm vụ này, dù theo kinh nghiệm khám chữa bệnh hay kinh nghiệm dẫn đoàn, thì anh đều không thể tìm cớ chối từ, người ta đã nói nếu thực sự không tiện thì có thể đem cả trẻ nhỏ đi theo, bèn lôi Thang Viễn theo luôn.
Bởi vì thằng bé ngỗ ngược này đã từng nửa đêm chạy đi mất, nên bác sĩ nhất quyết không dám để nó ở nhà một mình.
Lần trước may mà có ông giám đốc tốt bụng, nếu lại xảy ra chuyện gì nữa thì biết làm sao?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT