Rõ ràng là một nụ cười vô cùng hòa nhã, nhưng Thang Viễn lại cảm thấy đằng sau nụ cười ấy có luồng khí lạnh tỏa ra, trong vô thức cậu muốn hét lên, muốn chạy đi luôn.
“Suỵt... đừng sợ.” Quách Phụng Hiếu gấp quạt lại, đặt lên môi, tiếng nói trầm trầm nho nhã.
“Ta không muốn cướp tín vật của cậu.
Cậu bé cũng đừng có nói với ta tín vật của cậu là gì. Không phải ta muốn lấy đâu, mà là nếu nói ra thì không có gì đảm bảo người thứ ba sẽ không nghe được.
Chỉ có bí mật nào không được nói ra thì mới là bí mật.
Thực ra cậu cũng nên đề phòng người cùng đi với mình, dù sao cũng chỉ có hắn mới biết, trên người cậu thứ gì là tín vật thực sự.
Nếu hắn mà cướp mất tín vật của cậu, thì cậu sẽ mãi mãi ở lại đây...”.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT