Nguyễn Khê biết đồ ngốc mà anh ấy nói tới là Lăng Hào, lắc đầu nói: “Gần đây không còn nữa.”
Nguyễn Trường Sinh gật đầu: “Không có là tốt rồi.”
Lưu Hạnh Hoa không nghe hiểu lời này, hỏi theo: “Đồ ngốc gì cơ?”
Nguyễn Trường Sinh: “Tên ngốc ở nhà sàn kia đấy, lúc trước bị bọn Cao Hải Dương bắt nạt, ngay cả chạy cũng không biết.”
Lưu Hạnh Hoa suy nghĩ một chút rồi gật đầu nói: “À, đứa trẻ đến từ thành phố lớn kia.”
Nói xong thì nhìn về phía Nguyễn Khê: “Cháu biết thằng bé à?”
Nguyễn Khê gật đầu: “Lúc trước rơi xuống khe núi, là cậu ấy cứu cháu.”
Lúc này Nguyễn Trường Sinh mới hiểu được: “À, thảo nào cháu phải giúp nó.”
Nhắc tới nhà họ Lăng, Nguyễn Chí Cao cũng có lời muốn nói, bèn vừa ăn cơm vừa nói: “Cả nhà bọn họ không thân thiết gì với chúng ta, mấy năm nay hoàn toàn không tiếp xúc với người khác, mỗi ngày đi làm đều không nói một câu thừa thãi nào, chỉ vùi đầu làm việc thôi.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT